Chị đang lần lữa thì anh mở lời: “Anh yêu một cô gái. Từng tuổi này anh mới biết thế nào là tình yêu đích thực. Chúng ta ly hôn đi”.
Bằng trực giác đặc biệt, chị biết anh ngoại tình (Ảnh mang tính minh họa – SHUTTERSTOCK) |
Chị biết chồng ngoại tình bằng trực giác đàn bà. Cảm giác tuyệt vọng, buồn đau giày vò chị. Chị không hiểu đã sai ở đâu, đã có lỗi gì khiến chồng đi tìm người mới. Người ta hay nói vợ chồng yêu thương nhau bền chặt thì không có kẽ hở cho người thứ ba xen vào. Nhưng anh tự tạo ra khe hở, thì chị biết đâu mà lần!
Chị đang lần lữa không biết phải khuyên can thế nào thì anh mở lời: “Anh yêu một cô gái. Từng tuổi này anh mới biết thế nào là tình yêu đích thực. Chúng ta ly hôn đi”.
Chị sững sờ nhìn chồng. Thái độ của anh thản nhiên như thể đang nói về bó rau, con cá, khiến chị đau thấu tâm can. Lẽ nào hơn 20 năm chồng vợ và 2 đứa con đủ nếp đủ tẻ với anh chỉ là trò đùa của số phận?
Chị không phải là mối tình đầu của anh. Hồi ấy chị biết rõ anh có người yêu ở quê, đợi anh kiếm được ít vốn là họ làm đám cưới. Vậy nhưng, mỗi khi đi làm, chị mang thêm ít thịt kho, cá kho… Đến bữa, chị xẻ bớt cho anh vì “ăn không hết”. Thấy chiếc áo đẹp, chị mua tặng anh vì “họ bán giảm giá, rẻ quá”…
Bạn bè khuyên chị dừng lại, nhưng chị không có cách nào thôi yêu anh, thôi hướng về phía anh. Mối tình đơn phương lấy đi của chị nhiều nước mắt, nhưng chị chưa bao giờ hối tiếc…
Đột ngột, cô người yêu bỏ anh đi lấy chồng. Anh uống say, đổ gục trên vai chị, nghẹn ngào. Anh níu lấy chị như thể chị là chiếc phao cứu sinh, là niềm hy vọng. Đêm đó, chị trao cho anh đời con gái. Chị hy vọng tình yêu chân thành của chị sẽ sưởi ấm trái tim anh, giúp anh chữa lành vết thương cô gái kia để lại…
Đám cưới anh và chị vội vàng diễn ra trong niềm hạnh phúc của chị, trong nỗi bâng khuâng của anh và sự hoài nghi của bạn bè. Chị bất chấp tất cả, bởi chị tin không ai có thể yêu anh nhiều như chị.
Lần đầu tiên về quê anh, dù đã chuẩn bị tinh thần, chị vẫn sốc trước căn nhà mái lá ọp ẹp giữa đồng không mông quạnh. Chị khóc vì thương anh, còn mẹ chị thở dài. Bà biết rồi chị sẽ khổ. Xót con, thỉnh thoảng mẹ chị lại chuyển cho chị một số tiền. Chị chia nhỏ để khoe với chồng là tiền làm thêm…
Anh làm một lúc 2-3 việc để kiếm tiền cất lại căn nhà cho ba má ở quê. Chị lẳng lặng gánh hết chi tiêu để anh làm tròn chữ hiếu. Chị mua cho anh tô hủ tíu, giữ lại một ít nước để chan với cơm nguội là xong bữa sáng cho mình. Mỗi bữa ăn, chị giành phần xương xẩu để anh ăn ngon…
Vất vả suốt mấy năm, rốt cuộc anh cũng xây được căn nhà cho ba má. Đứa em kế anh vào năm nhất đại học, chị lại cùng anh gánh gồng nuôi em. Thằng em mới học năm thứ hai, thì đứa út lò dò vào năm nhất. Chị lại nhịn thêm một chút để anh tròn trách nhiệm anh Hai.
Anh nghỉ việc công ty, ra ngoài làm tự do để kiếm được nhiều tiền. Chị đi học cao học, với hy vọng vững chuyên môn sẽ được trả lương cao… Chị hay đùa rằng vợ chồng chị bị tiền đày. Hết mục tiêu này tới mục tiêu khác đuổi sau lưng. Mục tiêu nào chị cũng phải ráng sức cày bừa, chắt chiu dành dụm…
Qua tuổi 45, anh chị đã có căn biệt thự, có dãy phòng trọ cho thuê. Anh thong dong đi du lịch nơi này nơi kia. Có đợt, anh về quê cả tháng để thăm thú họ hàng. Chị nghĩ anh cực khổ nhiều rồi, đã đến lúc sống cho bản thân, nên ủng hộ anh rong chơi.
Trong nhóm bạn đồng hương, anh quen một phụ nữ 27 tuổi, có 2 con, đã ly hôn. Cô ấy ngưỡng mộ anh tài giỏi, từng ấy tuổi đã có khối tài sản đáng nể. Còn anh đổ gục trước những ngọt ngào…
Giờ đây, đứng trước chị, anh đổ thừa rằng năm xưa do chị yêu anh trước, chị gài bẫy khi anh uống say. Anh nói bao năm qua anh chưa từng biết yêu. Cảm giác nhớ nhung, lo lắng, thao thức không ngủ vì người mình yêu… anh chưa từng có với chị. Anh nhận ra cuộc hôn nhân này là sai lầm và không thể tiếp tục sai…
Những lời của anh ong ong trong đầu chị như những nhát búa. Chị không ngờ anh có thể rũ bỏ tất cả, có thể nhẫn tâm chà đạp chị như vậy. Những dự định níu kéo, chờ anh hồi tâm… chị bỗng thấy không còn cần thiết.
Ký đơn ly hôn, tay chị lạnh ngắt, lòng chị chỉ muốn nhanh chóng cho xong thủ tục. Dù đau, nhưng chị tự hứa sẽ sống khác. Chị phải học cách yêu bản thân và quên đi những chuyện không vui, quên người đàn ông bạc bẽo. Người ấy không đáng để chị phải buồn, vậy thôi!
Yến Phượng
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/tu-nay-chi-se-song-khac-a1481626.html” name=””]