Dù sau này có như thế nào cũng chẳng sao! Chẳng phải mưa đến đâu thì mát mặt tới đó đấy thôi!
Phượng gửi thiệp hồng kèm tin nhắn: “Chiều Chủ nhật nhà cúng ông bà, mình dành riêng một bàn để bạn bè ôn kỷ niệm xưa, tới cho vui nha”, và tôi đã thu xếp công việc để tham dự.
Ảnh minh họa |
Tập 2 của Phượng, trẻ hơn cô đến 5 tuổi, lại là trai tân, chưa trải qua đời vợ nào. Bạn tôi đã sinh cùng anh chồng trẻ một cậu con 7 tháng tuổi. Sau khi con trai cứng cáp họ quyết định tổ chức hôn lễ.
Trong tiếng nhạc xập xình, tiếng hát hò vui vẻ, tôi hòa cùng mọi người chúc phúc cho đôi uyên ương. Trên bàn tiệc, các cô các chị to nhỏ bao điều: “Lấy trai nhỏ tuổi hơn, biết đâu vài năm nữa tình cảm phôi phai, ra đường gặp mấy cô trẻ trung, phơi phới lại say nắng”; “Cưới chồng trẻ hơn áp lực lắm, như chị Hai người ta”; “Nghe đâu chú rể là con trai một, nhà cũng có điều kiện”…
Suốt buổi tiệc, tôi quan sát thấy anh chồng trẻ chăm sóc con trai chu đáo. Khi Phượng loay hoay xoay xở với cậu bé hay khóc nhè mà không ăn uống được gì, anh chủ động bế con và dỗ dành con để vợ ngồi chơi với bạn bè cho thoải mái.
Thi thoảng anh lại vỗ yêu vào má vợ khi Phượng cười nói gì đó với anh. Tuy nhỏ tuổi hơn nhưng chú rể có vẻ chín chắn và sâu sắc. Trông họ tràn đầy tình cảm và không có khoảng cách tuổi tác.
Tôi nghĩ, hẳn vì yêu thương Phượng nhiều lắm nên cậu ấy mới vượt định kiến xã hội để cưới người phụ nữ đã qua một lần đò lại có con riêng cũng như vượt lên trên sự ngăn cản của gia đình.
Trải qua bao sóng gió trong cuộc hôn nhân đầu, sau khi ly hôn thành công và cuộc sống lắng dịu lại, chị Ba tôi gặp anh Hưng. Với sự chân thật và kiên trì của anh, sau một thời gian dài chị tôi đã quyết định về chung một nhà với anh sau khi dàn xếp êm xuôi các vấn đề “con anh – con em – con chúng ta”.
Thời gian đầu, mọi thứ như thước phim màu hồng đẹp đẽ. Nhưng đi đường dài với nhau, anh Hưng đã không còn là anh của những ngày mới yêu.
Một lần, chồng cũ chị Ba nhập viện cấp cứu. Dù chia tay nhưng vẫn còn tình nghĩa cũ, thấy anh lại một thân một mình nơi đô thành này nên chị tôi đã tới bệnh viện coi ngó, chăm sóc và thay anh việc đưa đón con chung. Việc này khiến anh Hưng tỏ vẻ hằn học, khó chịu mỗi khi chị tôi tan ca ghé vào bệnh viện.
Khi con trai riêng chị tôi về sống cùng nhà với cha con anh Hưng, bao nhiêu vấn đề lớn nhỏ phát sinh. Tình cảm xây đắp hôm nào chỉ còn lại những mỏi mệt bủa vây.
Những lời đồn bên ngoài cộng với bản lĩnh kém, anh Hưng đã hành xử thiếu khéo léo và gây tổn thương chị tôi, đẩy cuộc hôn nhân tập 2 của họ tới bờ vực thẳm
Để con thuyền hôn nhân đi đến bến bờ hạnh phúc, cần lắm bản lĩnh, trí tuệ (ảnh minh họa) |
Trong cuộc sống, tôi đã thấy nhiều người hạnh phúc khi tái hôn. Còn hạnh phúc một đoạn” hay “nhiều đoạn”, thì hẳn là câu chuyện của tương lai. Khi đã dũng cảm đi thêm một bước nữa, thông thường người ta đã biết đâu là điều mình thật sự cần và biết cách thay đổi để sống tốt hơn từ những kinh nghiệm đau thương ở cuộc hôn nhân cũ.
Trong đám cưới Phượng hôm đó, vang vọng trong tôi là câu hỏi của vài người “Bây giờ thì hạnh phúc, nhưng biết mai này ra sao?”. Tôi nghĩ, dù sau này có như thế nào cũng chẳng sao! Chẳng phải mưa đến đâu thì mát mặt tới đó đấy thôi. Thay vì lo lắng những gì chưa tới để đẩy hạnh phúc ra xa vì những suy diễn, ta hãy trân trọng, tận hưởng trọn vẹn những phút giây hiện tại.
Huỳnh Kim Hoa
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/bay-gio-thi-hanh-phuc-biet-mai-nay-ra-sao-a1532157.html” name=””]