“Họ bây giờ là vợ cũ, chồng cũ nhưng không ai được hỏi gì về chị Hạnh” – trưởng phòng thông báo.
Cô Hạnh là nhân viên cũ đã làm việc với tôi 15 năm. Chúng ta đã cùng nhau trải qua tuổi thanh xuân với biết bao buồn vui, yêu thương kể từ khi công ty mới thành lập chỉ có vài người và chưa có ai có gia đình. Rồi 2 năm trước, cô bất ngờ nộp đơn xin từ chức. Cô thay đổi công việc và không ai biết cô đi đâu hay làm gì.
Mối quan hệ của chúng tôi đã “tắt”. Tôi nhắn tin hỏi thăm nhưng cô ấy trả lời ngượng ngùng, xa lạ như người xa lạ, khiến tôi từ ngạc nhiên chuyển sang lưỡng lự.
Tháng trước, bộ phận của tôi đã thuê nhân viên mới. Cô ấy là em họ của cô Hạnh. Nhờ kênh thông tin quý giá này, chúng tôi được biết cuộc hôn nhân của cô và anh đang gặp trục trặc. Cách đây 3 năm, trong đợt dịch Covid-19, chồng bà Hạnh đi công tác miền Trung và gặp một cô gái trẻ. Sau khi dịch bệnh kết thúc, khi trở về nhà, anh được biết người yêu đang mang thai. Cô chấp nhận làm mẹ đơn thân và khẳng định không lấy gì của bà Hạnh. Nhưng bà Hạnh không thể chấp nhận lỗi lầm của chồng nên đã ly hôn.
Ảnh chỉ mang tính chất minh họa – Tirachardz |
Cả phòng tôi đều bất ngờ trước câu chuyện trên. Còn nhớ, năm cô ấy mang thai đứa con thứ hai thì tôi cũng đang mang thai đứa con lớn nhất. Nhà tôi ở ngoại ô, đường đi lại rất xa, tôi phải nhờ chồng đến đón. Vì đang đợi chồng nên chiều nào tôi cũng có dịp gặp chồng chị Hạnh. Trước cổng công ty có rất nhiều anh chàng đang đợi người yêu, chồng chở vợ nhưng tôi bình chọn anh là “anh tài xế xe ôm siêng năng nhất”. Dù nắng hay mưa, anh luôn có mặt đúng giờ. Khi cô đi xuống cầu thang và ra khỏi cổng, anh luôn ở đó với nụ cười chào đón. Anh đã chuẩn bị sẵn mũ bảo hiểm để đội lên đầu cô. Sau khi khóa dây, anh cúi xuống và cẩn thận kiểm tra xem cô sẽ đặt chân mình ở đâu. Cô ngồi vững vàng, ôm chặt eo anh, xe nổ máy.
Hình ảnh ngọt ngào của họ khiến chúng ta không khỏi xót xa. Bởi có rất nhiều người chồng, người tình cũng giống như chồng tôi – luôn xuất hiện với ánh mắt cáu kỉnh và giọng nói thúc giục.
Việc anh ân cần đón vợ chỉ là một chi tiết nhỏ. Chúng tôi thêm một số dữ liệu lớn và nhất trí kết luận rằng anh ấy là người chồng quốc dân: tốt, hiền lành và không biết uống rượu. Dù kiếm được bao nhiêu tiền từ công việc, anh đều đưa hết cho cô. Anh ấy còn chăm sóc con cái và cả gia đình, cách cư xử từ trong ra ngoài không có gì đáng chê trách.
Bây giờ biết cô ấy có chuyện gia đình mà đang giấu giếm, tôi bỗng muốn nổi giận với cô ấy. Chúng tôi từng rất thân thiết nhưng khi có chuyện gì xảy ra, thay vì ở bên bạn bè, đồng nghiệp để chia sẻ, cô Hạnh lại chọn cách ra đi. Nghe nói chị đi làm công việc mới lương thấp, điều kiện làm việc tồi tàn nhưng chị tự tin với “hồ sơ” mới toanh, không có tên chồng trong tờ khai, cũng không cần phải kể lại. Trò chuyện riêng với ai đó hoặc trả lời bất kỳ câu hỏi cá nhân nào với bộ phận nhân sự. Sau 1 năm ở công ty mới, cô không giao lưu với đồng nghiệp. Khi tan làm, cô nhanh chóng rời đi, không buôn chuyện để tránh những câu hỏi tọc mạch, khó xử.
Câu chuyện của chị Hạnh làm tôi nhớ đến chị Trang – “nàng thơ tầng 5” trong căn hộ của tôi. Cô Trang là giáo viên dạy tiếng Anh cấp 2. Cô dạy giỏi nên có rất nhiều học sinh đến học thêm, thu nhập đáng mơ ước. Sau khi ly hôn, cô theo anh trai sang một nước Đông Âu bán quần áo ở chợ, mang theo cô con gái 5 tuổi. Cô ấy nói với tôi rằng cô ấy không thích công việc bán hàng nhưng cô ấy muốn thoát khỏi môi trường cũ để bắt đầu một cuộc sống mới và không phải trả lời bất kỳ câu hỏi nào từ những người hàng xóm tò mò.
Là quản trị viên của một nhóm Facebook của lớp đại học, tôi cũng chứng kiến sự “mất tích bất ngờ” của nhiều bạn bè. Khác với những người có tâm lý “phổi bò” như tôi, những người sống nội tâm, sâu sắc thường chọn cách “ẩn mình” khi gặp một cú sốc tình cảm nào đó. Một số bạn rời nhóm, xả hơi, dù gọi điện hay nhắn tin bao nhiêu cũng không đến họp lớp. Họ không liên lạc với ai và không ai có thể liên lạc với họ. Phải đến khi mọi chuyện ổn thỏa họ mới quay trở lại.
Ảnh mang tính chất minh họa – Freepik |
Tôi nhận ra rằng những người phụ nữ mạnh mẽ và sống nội tâm hiếm khi “bù đắp” quá mức cho nỗi đau. Có sự kiện về sức khoẻ hoặc công việc, bạn vẫn có thể chia sẻ với họ; Đặc biệt là khi nhắc đến chuyện hôn nhân, họ thường như những con thú buồn bã lê chân đi tìm nơi vắng vẻ để dưỡng sức. Khoảng thời gian tự chữa lành trong sự cô độc và đau đớn này khác nhau ở mỗi người, nhưng phải đến khi họ bình tĩnh lại thì bạn bè mới có thể nhìn thấy họ.
Và thật may mắn, các bạn nữ cùng lớp của tôi sau một thời gian “mất tích” đều đã trở lại tươi tắn và tích cực. Có một sức sống nhất định khiến họ hào hứng bắt đầu những năm tháng rực rỡ và thành công sau ly hôn.
Bây giờ chúng tôi bảo nhau tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi cô Hạnh. Tôi mong thời gian sẽ nhanh chóng xoa dịu nỗi đau, xoa dịu sự nhạy cảm của cô ấy, để chúng ta có thể quay lại những ngày “chị em” như trước.
chim hoàng yến
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/bong-nhien-ho-mat-tich-a1508324.html” name=””]