Lời khuyên của những người xa lạ trên mạng khiến Loan bừng tỉnh: không phải ngôi nhà nào cũng là tổ ấm. Có lẽ cô ấy nên quyết tâm thay đổi.
Trong lúc mâu thuẫn, mẹ Loan cay đắng nói: “Các ông sống vô ơn quá. Hồi mẹ tôi còn khỏe, tôi nhờ mẹ chăm sóc nhưng giờ mẹ ốm đau xin tiền không đưa”. Lời nói của mẹ như nhát dao đâm vào trái tim Loan. Trong nhiều năm, cô dành hết tâm sức để chăm sóc gia đình nhưng cô chưa bao giờ nghĩ mình sẽ nhận được kết quả như vậy.
Lời nói của mẹ khiến lòng Loan đau nhói. (hình minh họa) |
Giá như Loan có tiền thì cô đã không tiếc mẹ. Trong túi cô chỉ còn vài chục nghìn, đủ mua cháo cho con. Lấy đâu ra triệu đồng đưa mẹ mua quần áo?
Gia đình chồng ở xa nên từ ngày cưới, vợ chồng Loan về ở nhà bà ngoại để tiện đi làm. Bố mẹ cô đều đi làm và làm công ăn lương, em trai cô ở cùng nhà nhưng Loan lo mọi chi phí sinh hoạt. Cha cô làm công nhân xây dựng và tiền lương của ông cũng hết ngay trong ngày vì ông thích uống rượu. Mẹ cô làm nội trợ, kiếm được 4 triệu đồng một tháng nhưng cô thích mua quần áo nên không có tiền dư.
Khi Loan sinh đứa con đầu lòng, chị nhờ mẹ trông con và gửi cho chị một số tiền tương đương với tiền lương giúp việc của chị. Lương hàng tháng của Loan là 15 triệu đồng, cộng thêm 5 triệu tiền từ chồng, chỉ đủ trang trải tiền ăn, điện, nước trong nhà.
Vì sống với gia đình bà ngoại nên chồng Loan cố gắng tự bảo vệ mình. Anh không đưa toàn bộ tiền lương cho vợ mà giữ lại một phần để chi tiêu. Quan điểm của người chồng là đàn ông phải có tiền thì mới ngoại giao được, nhưng nếu đưa hết rồi lại xin tiền cái gì thì vợ rất khó chịu.
Có một tháng, tiền eo hẹp, Loan nhờ em trai trả tiền điện, nước nhưng anh nói: “Nhà này không cho em sử dụng nên buộc phải trả”. Loan bảo bố thêm tiền mua đồ ăn nhưng ông nói với giọng gay gắt: “Trên đường chưa có ai đòi nợ con cả, về nhà sao lại đòi?” Cứ thế, Loan phải lo mọi việc. Nhà hết gạo, cô không mua thì cả nhà ăn mì gói. Nếu hết bột giặt, quần áo sẽ chất đống mà thậm chí không thèm giặt. Nhà cửa bừa bộn, nếu Loan không dọn dẹp thì sẽ không có ai động tới.
Chồng cô chán việc ở chung nên coi nhà bà ngoại như nhà trọ, chỉ về nhà ăn và ngủ. Nhiều khi, Loan biết chồng tự mình gom tiền gửi về sửa nhà, mua đồ cho gia đình bố nhưng chị không dám lên tiếng. Cô vừa nhắc tới thì chồng cô lập tức ngăn cản: “Em lo cho gia đình thì anh cũng lo cho gia đình của em”.
Cách đây nửa năm, mẹ Loan lâm bệnh nặng phải phẫu thuật. Không có tiền, Loan dùng hết tiền tiết kiệm nhưng vẫn không đủ nên phải vay 80 triệu đồng lãi suất để lo cho con.
Vì bị bệnh, mẹ không thể chăm sóc con nên Loan cho con đi học mẫu giáo và dùng số tiền đưa cho hàng tháng để lo cho con ăn học. Mẹ Loan có vẻ rất khó chịu. Mỗi lần bảo con gái đưa tiền mà Loan không chịu, bà lại phàn nàn đủ thứ. Loan muốn tiết kiệm tiền để mua thức ăn nuôi mẹ nhưng cô chỉ muốn tiền để mua quần áo mới. Khi tôi còn đi làm, mỗi tháng mẹ tôi mua 5-7 bộ quần áo. Khi Loan góp ý, mẹ tôi bảo có thể sống được bao lâu nữa nếu không dừng lại những gì mình thích.
Trước đây, Loan tiết kiệm đủ để trang trải chi phí sinh hoạt nhưng vì mắc nợ tiền chữa bệnh của mẹ nên có khi Loan chỉ còn vài chục nghìn đồng trong túi để chờ đến ngày lãnh lương. Áp lực tài chính đôi khi khiến cô không thể chịu nổi.
Sống với gia đình bà ngoại, Loan phải gánh mọi chi phí của gia đình. (hình minh họa) |
Khi Loan đăng tải tâm sự của mình lên một nhóm phụ nữ riêng, hầu hết đều khuyên cô nên thuê nhà ngay và không ở với bà ngoại nữa. Loan từng nghĩ tới điều này nhưng không đủ can đảm thực hiện vì sợ thay đổi.
Từ nhỏ đến lớn, Loan sống cùng bố mẹ trong ngôi nhà quen thuộc này và coi việc chăm sóc gia đình là nghĩa vụ của mình. Nhưng lời khuyên của những người xa lạ trên mạng đã khiến Loan bừng tỉnh: không phải ngôi nhà nào cũng là tổ ấm. Có lẽ Loan phải quyết định dọn ra ngoài để nuôi sống gia đình nhỏ của mình. Tuy nhiên, cô vẫn băn khoăn, khi dọn ra ngoài, liệu cô có thể thoát khỏi trách nhiệm?
Dieu Nhi
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/chuyen-ra-o-tro-co-thoat-duoc-trach-nhiem-a1513273.html” name=””]