“Mẹ thích giữ tiền thì cứ để mẹ giữ, mẹ cẩn thận nên sẽ không bao giờ tiêu xài hoang phí. Con không thể vì vợ mà để bố mẹ ra vào đại gia được.”
Con gái sợ ở chung mẹ chồng liệu có hòa thuận? (hình minh họa) |
Tôi bất ngờ gặp lại Uyên sau hơn 2 năm, Uyên hào hứng kéo tôi vào quán cà phê. Cô vẫn thế, vui vẻ, ồn ào và bộc trực. “Em với Khang thế nào?”, tôi hỏi vì nhớ ra Uyên đã có người yêu trước đó. Uyên cười: “Chúng mình chia tay đi”.
Thấy tôi ngạc nhiên, Uyên vẫn cười: “Người như Khang chỉ để yêu chứ không phải để sống với nhau”.
Uyên kể, Khang hiền và chiều chuộng người yêu. Nắng cũng như mưa, chiều nào Khang cũng chở Uyên đi làm. Buổi sáng có điểm tâm, buổi chiều có ly trà, ly nước hoặc đồ ăn nhẹ.
Uyên luôn miệng khen “anh Khang hiền lắm”. Uyên muốn ăn gì cứ nhắn tin cho Khang và chiều hôm đó cô sẽ có món mình thích. Phụ nữ đã có gia đình như chúng tôi thường nói được người yêu chiều chuộng là hiếm.
“Anh ấy hiền thật, hiền đến mức không có suy nghĩ hay quan điểm riêng” – Uyên vẫn cười.
Khang là chàng trai ngoan, gần 30 tuổi nhưng lương vẫn đủ lo cho mẹ, quần áo anh mặc cũng là màu mẹ thích. Khi gặp Khang, Uyên đã cân nhắc việc đăng ký mua căn hộ. Khang nói để về xin mẹ và mẹ Khang không đồng ý.
Mẹ Khang đưa ra lý do “hai đứa biết mua chung”. Uyên nói xong thì Khang đăng ký mua riêng, ngày mai cô sẽ về nhà anh trả lại một nửa tiền nhà. Mẹ anh không đồng ý, bà nói rằng con trai bà không có nơi ở. Đang yên ổn thì đi mua nhà trả nợ, đang yên ổn cũng không sao, thất nghiệp hay gì cũng không có tiền trả.
Bố mẹ Khang có 2 người con trai, khi xây nhà đã cố ý xây 3 tầng. Ông bà ở tầng dưới, 2 tầng mỗi tầng gần chín chục mét vuông chia làm 3 phòng và sảnh rộng, đủ cho một gia đình ở. Theo tính toán, khi con trai lấy vợ, gia đình nhỏ sẽ sinh sống ở 2 tầng đó.
Khang nói với Uyên, nếu lấy nhau sẽ không phải lo chuyện nhà cửa, có cha mẹ lo, con cái cũng có ông bà ngoại trông nom. Mỗi nhà 1 tầng biệt lập như chung cư nhưng không đụng hàng, nhiều người muốn mà không được.
Thấy Khang an phận và suy nghĩ đơn giản, Uyên mất hết hứng thú. 3 gia đình nhỏ cùng chung sống trong một ngôi nhà lớn, ai cũng có không gian riêng, chẳng khác gì trong một căn hộ thực sự. Nhưng có chung cư nào mà 2 tầng trên xuống ăn, xuống dưới trả tiền, mua gì cũng phải chờ duyệt, ăn ngủ theo lịch như đã đặt.
Lúc này bố mẹ Khang còn khỏe mạnh, mấy năm nữa bệnh tật thì sao? Chưa kể sống với nhau liệu có hòa thuận; Mẹ chồng nàng dâu hòa thuận, lớn dâu nhỏ đều thương yêu nhau; Các con bạn có yêu thương và nhường nhịn nhau không?
Với mức thu nhập của Uyên và Khang, việc mua trả góp một căn hộ chung cư không khó. Dù có chỗ ở thì việc mua sắm thêm tài sản là chuyện bình thường, ai đi làm cũng muốn đủ ăn, dư dả một chút để đề phòng. Khang nghe lời mẹ nhất khiến bà cảm thấy bà không tìm chỗ dựa cho cuộc sống mà nhận con về nuôi.
Khang nói Uyên quá tham vọng, người ta không mong được bình yên, cô chỉ muốn lao vào cho mệt. Uyên hỏi: “Anh con sẽ sống trong ngôi nhà đó mãi sao? Khi ông bà trăm tuổi thì sao?”.
Khang nói: “Chuyện này mai tính. Mẹ thích giữ tiền thì cứ để mẹ giữ, mẹ cẩn thận nên không bao giờ tiêu xài hoang phí. Con không thể vì vợ mà để bố mẹ ra vào đại gia được”.
Uyên cười với tôi: “Em vẫn biết là lấy chồng phải theo chồng. Nhiều người khiêm tốn thích nghi với môi trường sống mới vì yêu thích, trong khi những người khác phải hy sinh bản thân. Nhưng từ nhỏ tôi luôn mơ ước có cuộc sống tự lập nên không thể theo anh Khang và mẹ anh. Sẽ có người phù hợp với Khang, còn tôi thì không!”.
Tôi nghĩ Uyên đã lựa chọn đúng. Những cô gái độc lập, tự chủ như Uyên có nhiều lựa chọn cho tương lai và đôi khi phải chấp nhận đánh mất một mối quan hệ.
Thảo Trang
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/thoi-danh-chon-chia-tay-anh-a1496407.html” name=””]