Không cần những món ăn cầu kỳ, sang trọng mà chỉ cần có ngoại và món bánh bò hấp thơm lừng, niềm hạnh phúc của chúng tôi đã to lớn lắm rồi.
Cái bánh bò trắng đục trên nền lá chuối xanh thật hấp dẫn |
Cứ tầm chiều, những giọt mưa rả rích làm cho không gian lạnh thêm đôi phần. Nhưng chẳng hề chi, vì tất cả ánh nhìn của tụi nhỏ chúng tôi đều tập trung vào nồi xửng hấp trên lò than đỏ hồng. Thứ khiến cho chúng tôi đợi chờ mòn mỏi nhưng không hề thấy chán, đó chính là món bánh bò hấp ngon tuyệt hảo chính tay ngoại làm.
Để làm ra món bánh bò nướng hay hấp đều phải trải qua nhiều công đoạn, cần sự nhẫn nại của người thợ làm bánh. Khác với việc sử dụng bột nở phổ biến như ngày nay, ngoại luôn trung thành với cách làm truyền thống là dùng cơm rượu để gầy bột. Men rượu đem nghiền thật nhuyễn rồi trộn đều với cơm nguội, ủ liên tục trong ba ngày ở nhiệt độ thường.
Khi cơm rượu đạt yêu cầu thì ngoại đổ ra chén, dùng thìa tán nhuyễn phần cái. Tiếp đến là dùng bột gạo xay nhuyễn, thêm ít muối, hỗn hợp nước cơm rượu ban nãy cho hết vào thau sạch, dùng muỗng trộn đều, rồi đổ từ từ nước lọc vào thau và tiếp tục khuấy. Dùng nắp đậy kín và ủ ít nhất nửa ngày. Nhưng thường ngoại sẽ ủ qua đêm vì nhiệt độ sẽ vừa phải và không mất thời gian đợi chờ.
Sáng hôm sau, chỉ cần nhìn bằng mắt thường sẽ thấy bề mặt hỗn hợp bột có sủi tăm là đạt yêu cầu. Sang công đoạn tiếp theo là đổ đường cát trắng với nước cốt dừa, khuấy nhẹ cho đường tan hết, rồi đặt nồi lên bếp, đun sôi nhẹ và nhắc xuống để nguội, đổ vào thau để ủ tiếp ít nhất bốn tiếng cho đến khi bột sủi tăm lại.
Lúc này hỗn hợp đã dậy mùi thơm và béo, lũ trẻ con chúng tôi tranh thủ ngoại không có ở dưới bếp thì nhanh tay quết lên một ít bột để nếm. Cảm giác ăn vụng lúc nào cũng ngon nhưng cớ sao cứ hồi hộp vì sợ ngoại bắt gặp và trách phạt sẽ không được ăn bánh bò ngoại làm.
Lúi húi một hồi, lò than cũng đã rực hồng, ban đầu ngoại đun xửng nước cho thật sôi, xếp bát nhỏ vào nồi. Ngoại cũng không quên thoa một ít dầu ăn ở chén nhỏ để chống dính. Tiếp đến, tay ngoại thoăn thoắt đổ nửa bột vào chén vì bánh sẽ tiếp tục nở bung ra. Quá trình hấp ngoại không mở nắp và chỉ sau khoảng mười phút là bánh sẽ chín hoàn toàn.
Vừa mở nắp xửng thì một mùi thơm khó cưỡng cứ len lỏi trong sự háo hức của những đứa cháu đang thèm ăn. Dùng que tre vót mỏng, ngoại cho những cái bánh bò ra những tấm lá chuối xanh mướt. Dù có thòm thèm cỡ nào thì chúng tôi cũng chưa dám ăn. Phần nào cho người lớn thì ngoại để riêng, phần nào cho đám cháu nhỏ thì ngoại chia đều.
Cầm trên tay chiếc bánh bò nóng hôi hổi với màu trắng đục đã là điều thích thú, tôi dùng tay tách nhẹ bánh ra thành hai phần thì mới thấy được độ dai và rất nhiều rễ tre ở bên trong bánh. Khi thưởng thức miếng bánh đầu tiên, ai cũng cảm nhận được độ mềm xốp xen lẫn vị béo, thơm và ngọt vừa phải.
Cứ đứa này ăn hết một cái thì lại chìa tay ra xin ngoại: “Cho con thêm một cái nữa đi ngoại!”. Dù ngoại nhắc “ăn ít thôi còn chừa bụng ăn cơm”, nhưng vẫn đưa cho các cháu những cái bánh bò. Hết “cuối cùng” này tới “cuối cùng” khác.
Không cần những món ăn cầu kỳ, sang trọng mà chỉ cần có ngoại và món bánh bò hấp thơm lừng, niềm hạnh phúc của chúng tôi đã to lớn lắm rồi.
Đức Bảo
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/cho-con-cai-banh-bo-cuoi-cung-di-ngoai-a1470947.html” name=””]