Dòng đời xô đẩy con người muôn phương, nhưng tôi tin rằng một ngày nào đó người với người sẽ gặp lại nhau, như bây giờ tôi gặp lại những bó này.
Năng lượng được bán dọc đường – Ảnh: P.D. |
Mấy hôm nay mưa nhiều, bầu trời phủ một màu xám xịt. Không khí ẩm thấp khiến ai cũng lười biếng chẳng muốn đi đâu. Anh Hai tôi đi công tác mấy huyện xa rồi hồ hởi khoe: “Anh Hải mới mua được một bình năng lượng tốt lắm”.
Nhìn năng lượng tươi tắn, mẹ con tôi như gặp lại người quen. Chà, lâu lắm rồi tôi mới ăn món này, hương vị thật mơ hồ. Tôi quên rằng mùa mưa cũng là mùa mưa. Bồ công anh (cải ngồng) là loại rau mọc hoang ở bờ ruộng, ưa nước. Trời càng mưa, chúng càng xanh hơn.
Thuở ấy, năng lượng là của ăn của kẻ nghèo – những kẻ siêng năng tận dụng mọi đặc ân mà trời đất ban tặng. Đi làm đồng về, nán lại lấy sức cho bữa ăn thêm thơm. Giờ đây, bước vào hàng quán như một món đặc sản đầy ắp ký ức thôn quê, giá có nơi lên đến cả trăm nghìn bảng, không dễ mua.
Yêu là yêu Ngày xưa gia đình tôi còn ở Kế Sách, vào mùa mưa, Tannie Hui – bạn của mẹ tôi – thường ghé qua lấy chút năng lượng. Đó là một thời gian khó khăn, ai cũng khó khăn như ai, nếu được cái gì ngon thì chia nhau phần của mình. Thân là quý ở trong lòng. Lâu rồi không liên lạc, không biết dì còn ở chỗ cũ hay đã chuyển đi nơi khác. Người dân không tay nghề thì chịu bao gian khổ, vẫn bám ruộng dù là đất nhiễm phèn, bạc màu. Dòng đời xô đẩy con người muôn phương, nhưng tôi tin rằng một ngày nào đó người với người sẽ gặp lại nhau, như bây giờ tôi gặp lại những bó này.
Nhập năng lượng cơ thể, bạn sẽ nghe thấy tiếng bốp – Ảnh: PD |
Bồ công anh có thân dài như que bếp được nhuộm màu nâu đồng quê, và dễ dàng bị coi nhẹ như các loại cỏ dại khác. Nhập năng lượng cơ thể, bạn sẽ nghe thấy một âm thanh bốp bốp. Khi dùng dao rạch một đường dọc để lột bỏ lớp da nâu như một chiếc áo bụi bặm, ta thấy những thân màu trắng chuyển sang màu xanh nhạt trông rất bắt mắt. Một rổ năng lượng tươi trẻ giòn tan khiến chúng ta trông như đang thèm một bữa ăn nóng hổi.
Anh làm được nhiều món ngon nhưng với gia đình tôi thì ngon nhất là món xào tôm và nấu canh chua. Có lẽ vì lâu ngày không gặp, nơi đầu lưỡi chỉ biết nếm canh chua rau muống, canh chua bắp chuối hay canh chua điên điển, canh chua bông lục bình… Tôi không nhớ nổi mùi vị của các món canh.
Tôi ngồi xuống giúp mẹ cởi bộ đồ nhớp nhúa cho mẹ đẹp. Tôm và cá mẹ mua về, chờ làm xong rồi chế biến. Món xào cũng rất dễ làm, chỉ cần bắc chảo lên, phi thơm hành tỏi rồi cho tôm vào xào. Nhớ để tôm chín rồi mới cho củ năng non vào, xào sơ vì chín quá mất ngon.
Phải chăng vì củ năng là loại cỏ hoang dã tự nhiên nên món củ năng nào cũng không quá cầu kỳ? Hay chính sự đơn giản làm nên món ăn ngon? Vị đặc trưng giòn, mát, hơi ngọt, không thích hợp cho quá nhiều gia vị. Đặc biệt, với các món canh chua, không cho thêm tỏi phi như các món xào. Nếu không, mùi sẽ lấn át vị nhạt. Món canh chua khá đơn giản: cho nước cốt me đã lọc vào, nêm vừa ăn, cho cá vào nấu. Cuối cùng là khả năng xuất hiện với tư cách là nhân vật chính. Đợi một chút là ăn được, nếu nấu lâu sẽ không ngon.
Khả năng xào tôm – Ảnh: Internet |
Bữa ăn được dọn ra giữa lúc mưa về, rì rào mỗi lúc một to hơn. Nhưng mưa gió thì chẳng ai quan tâm khi có mâm cơm nóng, nhất là cái lạnh càng làm mọi thứ ngon hơn. Khoai mì chiên giòn nhẹ nhàng kết hợp với tôm bạc ngọt lịm, ăn hết nửa chén cơm. Nhưng đừng vội, nhớ để bụng uống một bát canh chua. Để tôn lên vị ngon của năng, mẹ đã giảm bớt đường nên nước canh vừa chua hơn bình thường và đặc biệt là có nhiều bọt. Cá lóc mẹ dành nửa con để nấu canh, nửa còn lại làm mặn, rất thích hợp làm món ăn kèm 2 món đậm đà. Hít vài hơi, bụng đã no mà vẫn đói.
Anh Hải cho biết trên đường về anh cũng thấy người ta bán dưa muối nên mua để mai ăn. Làm nhiều món ăn, ăn sống hay trộn gỏi cũng ngon nhưng hãy cẩn thận nếu gia đình bạn toàn người yếu bụng. Mẹ bảo lâu lâu mới mua một lần đi cho đỡ nhớ. Cái gì nhiều quá cũng chán, thích người nói nhiều, nói nhiều nói dở. Tôi và Hải gật đầu, thỉnh thoảng mới gặp nhau.
Nghe nói bây giờ người ta trồng năng để tăng thu nhập. Buồn một chút vì giá năng lượng tăng mà lương công lao động vẫn thế, còn lại vui nếu năng lượng hoang dã đã giúp nhiều gia đình có được chén cơm manh áo. Nàng đã đi ngoài cánh đồng, trong quán ăn, để khi ai nhai nghe tiếng lạo xạo chợt nhớ quê đã nhạt trong người…
Phát Dương
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/thuong-mot-mua-nang-a1493106.html” name=””]