Kết hôn lần nữa? Có nên không? Cô hoang mang tự hỏi. Qua một lần đò, cô hiểu rằng mối tình chỉ đẹp trước hôn nhân.
Cuộc hôn nhân đầu tiên tan vỡ chỉ sau 8 tháng khi cô về làm dâu nhà chồng. Trước khi lấy chồng, nhiều bạn bè thực sự ái ngại khi chị quyết định lấy một người đầy tật xấu: ăn chơi trác táng, quen được bố mẹ bảo bọc nên ỷ lại, không lo làm ăn. Nhưng lúc đó vì tình yêu, cô ấy đã bất chấp. Không ngờ, không lâu sau đám cưới, chồng chị bộc lộ thói trăng hoa… Chị quyết định dừng cuộc hôn nhân trước khi quá muộn.
Sau khi ly hôn, cô gần như rơi vào trầm cảm chứ không phải vì thất vọng hay vật vã. Ly hôn là lựa chọn đúng đắn để cô ấy giải thoát cho mình. Cô ấy may mắn vì hai người không có con. Không ràng buộc bởi trách nhiệm hay nghĩa vụ, họ nhẹ nhàng buông tay nhau nhưng những người hàng xóm khiến cô bối rối. Họ liên tục soi mói cô kể từ khi cô chuyển về nhà bố mẹ đẻ. Những chiếc “máy ảnh chạy bằng cơm” thường xuyên túc trực ở đầu ngõ khiến chị e dè mỗi khi đi ngang qua.
Cô vô tình nghe được những lời nhận xét về mình như “làm gì có chuyện bị chồng bỏ”, hay “thay lòng đổi dạ nên… chán chồng”. Người chị ở nước ngoài thậm chí còn ngỏ lời muốn đưa cô sang Australia tìm việc làm, thay đổi môi trường sống để tránh những bất đồng, cũng là để giúp cô thoát khỏi bóng tối trầm cảm đang chực chờ…
Cô quyết định dừng cuộc hôn nhân này trước khi quá muộn (ảnh minh họa) |
Rồi Phong xuất hiện, đúng vào lúc cô muốn từ bỏ tất cả để sang Úc. Thực ra anh ta là đồng nghiệp, đã làm cùng công ty với cô nhiều năm. Anh để ý chị từ khi chưa cưới nhưng do tâm lý dân tỉnh lẻ lên thành phố lập nghiệp, không có gì trong tay nên anh không dám ngỏ lời. Anh giấu tình cảm đó trong lòng, cô hoàn toàn không biết.
Trong đám cưới của chị cô, anh cùng đồng nghiệp tham dự, vui vẻ như thường lệ, nhưng hôm đó, anh say khướt. Các đồng nghiệp rất ngạc nhiên vì anh không phải là người uống rượu và là một người thích vui vẻ. Không ai biết rằng anh đang “buồn muốn chết” vì thất tình.
Phong là người sống có ý chí nên chuyện đau lòng chỉ khiến anh buồn trong chốc lát. Anh cố gắng vừa làm vừa học để nâng cao chuyên môn. Ngày anh được thăng chức trưởng phòng nghiên cứu và phát triển thị trường, cũng là ngày anh vô tình biết tin chị vừa ly hôn chồng. Lúc đó, anh cảm thấy trong người rạo rực lạ thường.
Các dự án mới của công ty đòi hỏi sự phối hợp đồng bộ giữa các phòng ban. Phong và chị có cơ hội gần nhau hơn. Anh âm thầm hỗ trợ, giúp đỡ cô trong công việc, thường xuyên viện cớ bận việc, mời cô đi ăn, thăm thú đây đó…
Thời gian trôi qua, nỗi đau trong lòng cô dần nguôi ngoai. Chị ngỡ ngàng nhận ra mình khác trước rất nhiều: vui vẻ hơn, gương mặt lúc nào cũng rạng rỡ, tinh thần phóng khoáng, thoải mái và thấy phấn chấn hơn dù công việc luôn “bận rộn”. Chỉ đến khi được Phong cầu hôn, cô mới bàng hoàng nhận ra đó chính là người đã truyền cho mình nguồn năng lượng tươi mới.
Nhưng kết hôn lần nữa? Có nên không? Cô hoang mang tự hỏi. Qua một lần đò, cô hiểu rằng mối tình chỉ đẹp trước hôn nhân. Hơn nữa, Phong là “trai tân”, cô sợ gia đình anh không hợp trong mối quan hệ này.
Nhưng kết hôn lần nữa? Có nên không? Cô hoang mang tự hỏi. (Hình minh họa) |
Phong là một người đàn ông rất dũng cảm. Anh mua nhà trên thành phố, rồi đưa cô về quê ra mắt bố mẹ. Trước tấm chân tình ấy, cô không nỡ từ chối.
Lần kết hôn này, cô không còn hào hứng với chuyện sống chung như trước. Sau 2 năm, tổ ấm nhỏ của chị vẫn không có tiếng trẻ thơ. Cô mắc chứng bệnh khiến cơ thể giữ nước, cơ thể ngày càng đầy đặn dù không ăn uống nhiều. Bác sĩ cho biết đây cũng là nguyên nhân khiến cô bị cản trở việc sinh con. Cô đã đi nhiều bác sĩ, vẫn không có nơi nào có kế hoạch điều trị rõ ràng. Sợ không thể có con, chị suy sụp tinh thần, suy nghĩ lại…
Anh mang đến cho cô rất nhiều sách, sách thiền, sách chữa bệnh. Anh mời cô đăng ký tập yoga, thiền và có khi cả hai cùng thực hành ăn chay nhiều ngày.
Ngày tháng trôi qua, cô chợt nhận ra anh như một sự đền bù, một món quà tuyệt vời mà cô được cuộc đời ban tặng. Chồng trước đối xử tệ với cô, giờ đây, Phong đối với cô quá tốt. Rõ ràng, cuộc sống không lấy đi tất cả. Chỉ vì cô ấy hờ hững, không muốn giữ.
Cô tỉnh dậy, gạt bỏ mọi lo toan để sống vui, sống khỏe, sống trọn vẹn mỗi ngày. Giờ đây, dù không có con nhưng họ vẫn như đôi chim câu quấn lấy nhau. Có lần, chị chạnh lòng khi nghe chồng nói thế này: “Không có con với nhau thì đến già cùng nhau cũng là may lắm rồi”.
Trên đời này không phải ai lấy chồng lại may mắn như cô.
Tú Anh Anh
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/co-nen-ket-hon-lan-nua-a1494742.html” name=””]