Đối với chị em tôi, món dưa chua xào hành từ những năm tháng khó khăn trước đây là món ăn ngon nhất và chứa đựng nhiều kỷ niệm khó quên.
Với bó dưa cải này mẹ thêm chút thịt heo để tạo thành món xào độc đáo |
Những năm 1980, gia đình tôi ở Quảng Ngãi, còn nghèo, mẹ tôi phải làm lụng vất vả, bán đủ thứ ở chợ để kiếm từng xu nuôi hai chị em tôi.
Thỉnh thoảng tôi cũng theo mẹ đi chợ khi không đi học. Tôi thích ngồi cạnh cô ấy và giúp cô ấy bán hàng. Khoảng giữa trưa, mẹ thường mua cho tôi một túi súp đậu hoặc một cốc nước rau má.
Mẹ luôn dậy rất sớm để đi chợ, kể cả trong mùa đông lạnh giá. Đến hơn 3 giờ sáng thì mẹ tôi bất tỉnh. Khi tôi lớn hơn, tôi nhận ra mẹ tôi đã dậy sớm. Ngoài việc bán hàng, cô còn tranh thủ “hái” cải xanh để làm món dưa chua, cải thiện bữa ăn hàng ngày cho chị em tôi. Cải xanh hoặc đắng để làm món cải chua hầu như mùa nào ở Quảng Ngãi cũng có. quê hương tôi nhiều nhất vào tháng 10, 11, 12 vì đây là thời điểm của người làm vườn, nông dân. Gieo hạt kịp thời để thu hoạch và bán trong dịp Tết Nguyên Đán.
Thường vào lúc 1, 2 giờ sáng, những chiếc xe lam của chủ quán chất đầy cải xanh mới đến chợ. Những cây cải tươi được chủ quán chất thành đống rồi cất sang một bên chờ giao cho tiểu thương. Cây không còn tươi, bị hư hỏng thường bị vứt đi. Mẹ tôi sẽ tận dụng cơ hội để nhặt những cây bắp cải người ta bỏ đi để làm dưa chua.
Một hôm, tôi và em gái “theo dõi” mẹ ra đi, rồi rón rén rời nhà đi chợ lúc 3, 4 giờ sáng, giữa mùa đông lạnh giá, để “lượm” bắp cải cho mẹ. Mùa đông mưa nhiều nên rau cải thường bị dập nát. Hễ “nhặt” được cây cải tươi là hai chị em tôi lại “vui mừng khôn xiết”.
Những cây cải xanh “nhặt” sẽ được mẹ rửa sạch nhiều lần bằng nước, phơi nắng cho đến khi héo rồi mới bắt đầu làm dưa. Những ngày mưa gió bão lũ liên miên, chợ không buôn bán được thì dưa chua là món ăn thường trực, thay thế cho thịt, cá mà chị em tôi ưa thích.
Để thay đổi khẩu vị cho trẻ không bị ngán, mẹ tôi làm món dưa chua xào mỡ hành. Dưa chua cắt miếng nhỏ rồi rửa sạch để bớt vị mặn. Mẹ đặt chảo lên bếp củi và thêm một ít mỡ lợn. Khi mỡ nóng, mẹ cho thêm chút hành, tỏi vào xào thơm rồi cho dưa chua vào, trộn đều, nêm nếm cho vừa ăn. Thú thực, ngồi cạnh mẹ bên bếp củi trong những ngày đông lạnh giá, mùi thơm của dưa chua xào mỡ hành khiến chị em tôi chảy nước miếng, chỉ mong một bữa ăn chóng vánh.
Đặc biệt, trong 3 ngày Tết Nguyên đán, món dưa chua mẹ làm là không thể thiếu trong nhà. Với một ít thịt lợn, mẹ tôi đã làm món dưa cải xào thịt lợn, khiến hai chị em tôi ăn hoài không biết chán.
Cuộc sống ngày nay tương đối đầy đủ. Mẹ tôi đã gần 80 tuổi nhưng dường như bản tính tằn tiện, tằn tiện của bà đã thấm sâu vào máu thịt của bà. Mẹ vẫn có thói quen làm dưa chua để ăn. Tất nhiên, ngày Tết không thể thiếu món thịt lợn muối xào mẹ làm.
Có lẽ, đối với nhiều em nhỏ trong gia đình nghèo, ký ức luôn đọng lại, khắc sâu về ký ức tuổi thơ. Đối với chị em tôi, món dưa chua xào hành từ những năm tháng khó khăn trước đây là món ăn ngon nhất và chứa đựng nhiều kỷ niệm khó quên.
Nguyen Duoc
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/dac-san-cai-be-xanh-a1509350.html” name=””]