Đang tận hưởng cuộc sống tự do, tôi lại đi đón mẹ chồng lên sống cùng. Ở một thời gian tôi mới nhận ra đó là một hành động dại dột.
Đang tự do, tôi lại chịu cảnh làm dâu hàng ngày nơm nớp sợ mẹ chồng. (Ảnh minh họa)
Lấy chồng được 8 năm, tưởng chừng như vợ chồng tôi có mọi thứ, đến lúc an nhàn khi đã có hai con, nhà cửa đàng hoàng ở quận trung tâm thành phố… Tôi cứ ngỡ như mơ khi mình được sống cùng người mình yêu, sau hôn nhân, tôi được sự giúp sức của hai bên để mua nhà ra ở riêng.
Căn nhà vợ chồng tôi có được thực sự là một nơi đáng tự hào của vợ chồng tôi, mặc dù số tiền để mua căn nhà này là tiền riêng của vợ chồng tôi và bố mẹ đẻ tôi cho. Tôi ở riêng trên thành phố, nhưng vẫn nhận được sự quan tâm của mẹ chồng ở quê, mẹ chồng hay gọi điện hỏi thăm tôi… Nhiều lúc tôi chỉ muốn mẹ chồng tôi lên ở hẳn với vợ chồng tôi, vì bố chồng đã mất, mẹ chồng ở với vợ chồng chú út, điều kiện kinh tế còn khó khăn.
Nhưng thật buồn, mong muốn đón mẹ chồng lên ở lâu dài thì cũng là lúc mẹ chồng tôi bắt đầu có nhiều thay đổi. Thấy vợ chồng chúng tôi có tiền, mẹ chồng lên chủ yếu với mục đích kiểm soát kinh tế và bòn gót tiền của vợ chồng tôi. Đang tự do, tôi lại chịu cảnh làm dâu hàng ngày nơm nớp sợ mẹ chồng.
Hàng ngày, mẹ chồng tôi đòi phụ trách mua bán mọi thứ trong nhà, kể cả thanh toán các khoản điện, nước, internet… mẹ chồng tôi cũng muốn tự tay chi trả. Để thực hiện việc chi trả này, mẹ chồng tôi bắt vợ chồng tôi phải khai báo các khoản thu nhập, nộp về cho mẹ chồng tôi để chi tiêu trong tháng. Mẹ chồng tôi chỉ cho giữ lại một chút gọi là tiền tiêu vặt.
Mẹ chồng tôi đưa ra các loại yêu sách để tôi phải đưa tiền cho bà, chủ yếu để gửi về quê. Biếu người này, thăm hỏi người kia, cho nhà nọ vay… đủ thứ tiền mà mẹ chồng bắt tôi phải chi. Đã thế, bà còn liên tục ép con trai đưa tiền “chui” cho bà, để làm tiền đề phòng rủi ro nếu ly hôn còn có tiền mà lấy vợ khác.
Nhiều lần tôi góp ý, song mẹ chồng không nghe, còn giận dỗi, lu loa khắp nơi nói xấu con dâu: “Chúng nó mời tôi lên ở cùng, mà mua cái này, sắm cái kia, tiêu pha gì chúng nó cũng không cho. Con dâu lương cao, thưởng lớn mà chi li với mẹ chồng từng đồng, từng hào”.
Tôi cũng đành đưa tiền nhiều cho mẹ chồng, nhưng có tiền rồi mẹ chồng tôi cho ăn uống đạm bạc loanh quanh thịt luộc, rau luộc, đậu phụ… Góp ý thì mẹ chồng tôi lại mắng: “Ăn thế cho nó lành, nó mát. Ăn lắm món nhiều đạm, mỡ thì chỉ tổ bệnh tật chứ báu gì”.
Buồn nhất là mẹ chồng tôi can thiệp vào chuyện của vợ chồng tôi, hễ giận nhau là mẹ chồng tôi nhảy bổ lên mắng tôi ghê gớm bắt nạt chồng. Mẹ chồng tôi còn chiều các cháu quá đáng, cho ăn bánh kẹo, xem tivi thoải mái. Mỗi lần rèn con thì bà lại bênh, làm các con tôi không còn biết lễ phép gì nữa.
Từ chỗ muốn tỏ lòng hiếu thảo với mẹ chồng, sau vài tháng tôi lại thấy mình dại trước sự quá đáng của mẹ chồng. Tôi phải làm gì để mẹ chồng không can thiệp quá đáng vào chi tiêu, cuộc sống riêng tư của vợ chồng tôi? Tôi có nên “mời khéo” mẹ chồng về quê để tận hưởng cuộc sống tự do như trước đây?.
[yeni-source src=”https://giadinh.suckhoedoisong.vn/don-me-chong-len-de-phung-duong-sau-vai-thang-con-dau-nhan-ra-do-la-mot-hanh-dong-dai-dot-172220503083610118.htm” alt_src=”https://eva.vn/tam-su/don-me-chong-len-de-phung-duong-sau-vai-thang-con-dau-nhan-ra-hanh-dong-dai-dot-c391a516781.html” name=””]