Ông đã giao toàn bộ tài sản của mình cho Bình và bảo Bình chia cho anh em mình theo ý muốn. Ông vô tình tạo gánh nặng cho Bình.
Hình minh họa |
Bạn tôi luôn nghĩ rằng tài sản mà vợ chồng anh kiếm được sẽ để lại cho con cái, nên trong kế hoạch tuổi già, họ đổ hết trách nhiệm lên đầu con cái. Sau một vài sự cố, anh nhận ra rằng mình đã sai khi kỳ vọng quá nhiều vào con cái.
Sau giờ làm, con trai anh ta đi chơi với bạn gái hoặc uống rượu với bạn bè. Vợ anh ta bị ốm khi anh ta đi công tác. Anh ta gọi điện cho con trai, bảo anh ta về nhà sớm để đưa mẹ đi khám. Con trai anh ta nói rằng anh ta bận công việc. Anh ta đau lòng vì con trai anh ta thờ ơ với gia đình nhưng lại nhiệt tình với người ngoài.
Ngày 8 tháng 3, ngày 20 tháng 10… Tôi đã siêng năng gửi quà về miền Trung cho mẹ bạn gái. Tôi tự an ủi rằng, giống như bất kỳ người trẻ nào, tình yêu là phải chăm sóc tình yêu. Bố mẹ vẫn ở đó, không cần phải chiều chuộng hay chăm sóc họ một cách nhiệt tình. Nhưng sau tai nạn, tôi đã không còn tự lừa dối mình về sự thờ ơ của con mình nữa.
Hôm đó trên đường đi làm, anh đã gặp tai nạn. Bác sĩ đề nghị chụp MRI. Trước khi vào phòng, anh đột nhiên sợ chết. Anh nhắn tin cho con trai: “Bố đang ở bệnh viện, chuẩn bị chụp MRI”. Anh hy vọng con trai sẽ gửi cho anh một tin nhắn yêu thương để anh có thêm sức mạnh đối mặt với những điều bất ngờ. Con trai anh nhắn lại: “Vậy thì đi chụp trước đi, bố đang làm việc”.
Lúc đó, nước mắt anh lặng lẽ chảy dài. Tại sao em không hỏi anh có chuyện gì? Anh có ổn không?…
Sau khi bị bệnh, ông đã bàn bạc với vợ rằng từ nay về sau sẽ dành dụm tiền để phòng khi ốm đau. Ông kết luận rằng: tuổi già đầy rẫy bệnh tật, độc lập về tài chính là một nửa của việc kiểm soát vận mệnh của mình. Đừng tiêu hết tiền cho con cái rồi lại trở thành kẻ ăn xin tình thương của chúng.
Tuổi già cần độc lập tài chính để giảm gánh nặng cho con cái (ảnh minh họa) |
Lên kế hoạch cho cuộc sống là điều ai cũng biết, nhưng bạn có thể làm được hay không tùy thuộc vào hoàn cảnh, niềm tin và thậm chí là cả việc bạn có từ chối lập kế hoạch hay không.
Ông Bình, con trai cả của ông bà Nam, rất khá giả. Ba người em của ông Bình đều học đại học, ông và vợ đã chăm sóc họ trong bốn năm. Bà Nam bị đột quỵ, vì vậy ông đã đưa bà vào thành phố để điều trị. Bà nằm liệt giường trong sáu năm trước khi qua đời. Ông Nam nhận ra rằng chỉ có ông Bình là hết lòng vì đạo hiếu, vì vậy ông đã định chia cho ông Bình hai phần tài sản của mình và chia đều phần còn lại cho ba người con.
Bác vừa bàn bạc xong, nhưng các con đã bất mãn rồi. Vì sợ các con đánh nhau, bác Nam trì hoãn việc chia tài sản, chỉ bảo các con giao hết cho bác Bình, bác muốn chia cho các con thế nào thì tùy ý. Nếu bác ốm hoặc mất, bác Bình sẽ sắp xếp.
Quyết định của chú vô tình đặt gánh nặng lên vai Bình. Chú Nam bị gãy xương đùi, ca phẫu thuật không thành công nên Bình phải chịu đau đớn suốt đời. Anh chị em của Bình nghĩ rằng chú có trách nhiệm nuôi dưỡng cha nên chỉ đến thăm chú để làm thủ tục. Sau khi chú Nam mất, anh chị em của Bình tranh giành tài sản của chú, dẫn đến bất hòa.
Người cao tuổi nên lập kế hoạch cho tương lai của mình. Nên vạch ra cụ thể cách phân chia tài sản, nơi chi trả khi ốm đau, cách tổ chức tang lễ… để tránh con cái ganh tị, tranh giành, gây bất hòa. Tài sản kiếm được có thể bán đi để lúc về già không phải lo thiếu thốn, khi đau ốm không phải làm phiền con cái. Suy cho cùng, khi rời khỏi thế giới tạm bợ này, ai có thể mang theo được gì?
Có một câu nói hay của dân gian: “Cua sống nhờ máy, trai sống nhờ thân mềm”. Mỗi người đều hoàn thành trách nhiệm và nghĩa vụ của mình, còn lại là do bạn tự chịu trách nhiệm. Rất ít người có thể đạt được kế hoạch về tuổi già nhàn nhã, vì họ quá yêu, và vì họ đã quen với sự hy sinh và chấp nhận.
Đức Phương
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/dung-trut-ganh-nang-len-vai-con-a1536644.html” name=””]