Bạn vui vẻ nói khi rời chùa Hòa Dạ Trạch: “Anh dẫn các em đi ăn gà Đông Tảo để có đủ “combo” đi du lịch Hưng Yên nhé”.
Huyện Khoái Châu nằm ở phía Tây tỉnh Hưng Yên, bên tả ngạn sông Hồng, cách thành phố Hưng Yên khoảng 30km và cách trung tâm Hà Nội khoảng 42km. Nghe nói là đi Hưng Yên nhưng vì nhà bạn tôi ở Khoái Châu nên chúng tôi chỉ đi loanh quanh trong bán kính khoảng 40km tính từ Hà Nội.
Từ Hà Nội đi Hưng Yên, theo tỉnh lộ 179, qua Văn Giang, dọc đường có khá nhiều người bán bánh tẻ. Tôi đã không ăn chiếc bánh này hơn 20 năm nên quên mất mùi vị của nó như thế nào. Cô gái nói sẽ dẫn chúng tôi đến một “làng nghề” chuyên làm bánh tẻ.
Bánh đã chín rồi |
Hai bên đường có rất nhiều nhà vườn trồng cây Tết. Văn Giang và Khoái Châu là hai huyện có diện tích trồng hoa, cây cảnh khá lớn. Khoái Châu có địa hình phức tạp, xen kẽ cao thấp. Khu vực ngoài bãi tắm có địa hình bán lưu vực dốc dần từ dải đất cao bồi xuống vùng đất thấp ven đê. Từ đường đê nhìn xuống, chúng tôi thấy nhiều nhà vườn trồng hoa Tết đủ màu sắc, tạo nên nét duyên dáng cho vùng quê yên bình. Những tấm biển lớn bên đường có ghi tên người làm vườn cho biết đây là vùng trồng hoa chuyên nghiệp, cung cấp không chỉ cho vùng mà còn cho nhiều nơi khác. Đặc biệt là bưởi cảnh. Những chậu bưởi to, đẹp hay những chậu bưởi cổ thụ rất to có giá từ hàng chục đến hàng trăm triệu đồng. Nhà vườn có thể vận chuyển tận miền Nam khi có khách mua. Mọi hy vọng của người làm vườn đều đặt vào đó vào dịp Tết Nguyên đán.
Theo chân người bạn, tôi tới một làng chuyên làm bánh tẻ. Bánh tẻ có vị giống bánh giò nhưng dai hơn, nhân thịt bằm xào nấm mèo, hương vị vừa phải. Có loại bánh gạo nhân đậu xanh xay nhuyễn xào cũng khá ngon. Nhờ được gói trong lá dong nên sau khi luộc và bóc vỏ, bánh có màu xanh nhạt. Ở đây người ta bán cả bánh sống và bánh chín.
Bữa trưa hôm đó, bạn tôi đưa chúng tôi về nhà bố mẹ cô ấy cách trung tâm Khoái Châu khoảng 8km. Hai bên đường dẫn vào làng tràn ngập vô số ánh mắt. Những vườn nhãn cổ thụ chưa vào mùa ra hoa, trái chín nên lá xanh rì. Bạn tôi kể rằng ngày xưa vườn bố mẹ anh có mấy chục cây nhãn.
Vườn nhãn cổ ở chùa Hòa Dạ Trạch |
Có những cây nhãn đã mấy chục năm tuổi, mọc rộng khắp, cho quả nhiều và thơm ngon. Nhãn Hưng Yên nổi tiếng thơm thơm, kết cấu đặc, giòn, ngọt, ăn không ngán. Nhãn có nhiều loại như nhãn đường đá (nhãn tiên vua), nhãn bột giấy, nhãn gạo, nhãn siêu ngọt… Mỗi loại nhãn cho hoa một hương thơm khác nhau. Sau khi thu hoạch (khoảng tháng 6), người làm vườn tỉa cành, bón phân… Cuối năm, cây nhãn chuẩn bị đâm chồi, lá sẽ cứng lại. Đặc biệt, mùa quả và mùa ra hoa xen kẽ nhau, nếu năm ngoái cây ra nhiều quả thì năm nay cây sẽ ra ít quả hơn.
Đến bây giờ chúng tôi mới nhận ra có bao nhiêu nhãn. Nhãn được trồng ở ven đường, trên các lối đi, trong các thôn, bản… Có những vườn nhãn thân to, tán rộng; Mỗi cây như vậy có thể cho 2,3 tạ quả mỗi mùa. Đến nỗi có cảm giác như ở đây, nhãn là cây ven đường. Hưng Yên là vùng đất xưa nổi tiếng nhờ hạt nhãn vua. Ngày xưa nhà bạn tôi có mấy cây nhãn loại này. Quả khi gọt vỏ không bị ướt, cùi dày, bóng, giòn, thơm, hạt nhỏ. Ngày nay người ta vẫn trồng nhãn không hạt, nhưng bạn chỉ thích ăn nhãn từ những cây nhãn cổ thụ và đây là loại cây đã được đưa vào danh sách bảo tồn.
Bánh cuốn Me So |
Món ngon mà chúng tôi được đãi trong bữa trưa ngày hôm đó là cơm cuộn Me So. Những chiếc bánh được cuộn thành từng viên tròn nhỏ, thuôn dài. Bánh được làm từ gạo tám hình, có thể để từ sáng đến tối mà vẫn giữ được hương vị thơm ngon. Sau khi tráng, các lá bánh được xếp chồng lên nhau thành từng lớp, xếp vào thúng, phủ lá chuối hoặc lá sen, khi có người mua về sẽ lấy ra và cuộn cùng với nhân.
Bánh được tráng dày hơn bánh cuốn thông thường nhưng không bị khô mà dẻo, hơi dai, bên trong có chút thịt nạc băm và nấm. Bánh được ăn kèm với nước chấm chua ngọt, có thịt băm trong nước chấm.
Điểm cuối cùng của hành trình là Chử Đồng Tử – chùa Tiên Dung (còn gọi là chùa Hoa Dạ Trạch). Chùa tọa lạc tại thôn Yên Vinh, xã Dạ Trạch, huyện Khoái Châu; bên cạnh đầm Dạ Trạch cổ kính. Nơi đây thờ 3 nhân vật truyền thuyết gồm Chử Đồng Tử và hai người vợ là Công chúa Tiên Dung và Công chúa Hồng Vân (Công chúa Tây Sa). Từ ngoài vào trong có tháp chuông, hồ hình bán nguyệt, qua khoảng sân rộng là đến điện thờ.
Theo tài liệu, ngôi chùa được trùng tu vào cuối thế kỷ 19. Chử Đồng Tử là một trong tứ thánh bất tử trong văn hóa dân gian Việt Nam. Chuyện tình Chử Đồng Tử – Tiến Dũng được coi là biểu tượng cho tình yêu, sự thủy chung giữa vợ chồng.
Hoa Da Trach Temple |
Một khung cảnh làng quê Bắc Bộ vô cùng yên bình, chỉ có tiếng bước chân chúng tôi giẫm lên lá và những tiếng rì rào xung quanh chuyện tình giữa nàng công chúa lá ngọc cành vàng và chàng trai nghèo được ghi vào kho tàng văn học. dân gian Việt Nam.
Bạn tôi kể có một tour du lịch xuôi dòng sông Hồng 1 ngày đưa du khách từ bến đò ở Hà Nội đến các địa điểm như đền Đam, đền Đại Lộ, đền Chử Đồng Tử và làng gốm Bát Tràng. Cô vui vẻ nói khi chúng tôi rời chùa Hòa Dạ Trạch: “Em dẫn các anh đi ăn gà Đông Tảo để có đủ “combo” đi du lịch Hưng Yên nhé”.
Mình nghe món gà Đông Tảo đã lâu nhưng đây là lần đầu tiên mình biết đến độ ngon của món gà này. Nhìn cái chân gà béo ngậy, tôi hơi sợ, nhưng ăn xong lại thấy ngon. Nói chuyện với chủ quán, tôi được biết có một người vào quán chỉ ăn 2 chân gà cho no và không ăn gì khác. Thậm chí, có người còn yêu thích chân gà Đông Tảo vì đây là phần ngon nhất của con gà: da dày, giòn thơm chứ không béo. Thịt gà Đông Tảo mềm và dai. Dù biết rằng da gà không phù hợp với người có cholesterol cao nhưng thật khó để cưỡng lại việc thưởng thức hương vị thơm ngon độc đáo của món ăn đặc sản này trong trạng thái giòn, không béo ngậy.
Chậu cảnh “khổng lồ” |
Một lần nữa, chúng tôi được ngắm làng hoa và cây cảnh Văn Giang chuẩn bị đón Tết trên đường về nhà.
Anh tài xế taxi tâm sự: “Cách đây 10 năm, không ai nghĩ đây là vùng trồng hoa Tết nổi tiếng của vùng khi được bao quanh bởi lúa. Hiện nay, hơn một nửa diện tích được dành cho hoa và cây cảnh, nền kinh tế địa phương cũng đang phát triển. Không chỉ trong dịp Tết Nguyên Đán, hoa kiểng ở đây được bán quanh năm, nếu đến đây vào dịp cận Tết bạn sẽ thấy dòng người mua hoa đông đúc như ngày hội, từ các loại hoa thông thường như hoa hồng, hoa cúc, đèn lồng, thược dược, trạng nguyên, đào, đỗ quyên… cho đến các loài hoa quý hiếm như hoa hồng cổ Sapa, hoa hồng đổi màu, hoa hồng trứng, hoa hồng đào… chúng ta đều có.Hưng Yên hiện nay có hoa, cây cảnh cần đầu tư lớn vốn, kỹ thuật phức tạp nhưng mang lại hiệu quả kinh tế cao”.
Kim Duy
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/hung-yen-dau-chi-co-nhan-a1508837.html” name=””]