Dường như ai cũng có một nỗi bất an, nỗi sợ hãi trước một cái gai, một con “nhện yêu” khiến tinh thần phòng thủ của các quý cô tăng cao.
Hình minh họa |
Sáng dậy không nghe loa phường ồn ào. Bà hàng xóm sang nhà tôi hớn hở thông báo: “Cà phê vỉa hè bị trộm tủ, bàn ghế”. Chuyện người dân bị lấy mất việc làm, sao vui thế?
Chuyện là…
Sáng có một anh đi xe SH, tay xách hộp cơm đậu trước tủ cà phê của chị 35. Chúng tôi quen gọi chị là 35 vì con chị ở quê lên chơi, nói “mẹ ơi. còn con gái đã 35 tuổi nhưng lại tô son dày cộp, khó đoán tuổi.
Khách uống cà phê, cô bán cà phê cho khách, không liên quan gì đến nhóm phụ nữ trong xóm. Nhưng nhóm chị em trong xóm cứ… ngứa mắt.
“Tôi nghe cô ấy hỏi và SH nói rằng túi gạo nhiều màu sắc là do người vợ dậy sớm nấu cho chồng mang đi làm. Cô bé cà phê ngày nào cũng dán mắt vào hộp cơm đó. Nhưng khi ra khỏi nhà, anh ấy sà vào quán bar, cười nói với cô ấy”.
“Anh ấy đang ngồi rất gần. Cô ấy thậm chí còn xỏ chân vào chiếc váy trên chân anh ấy”.
Những chiếc “máy quay cơm” liên tục đưa tin cặp đôi hào hứng ra sao, túm tóc nhau ra sao. Điều đó kéo dài trong vài tháng. Thời gian trôi qua, những chiếc “máy quay cơm” không hề tỏ ra mệt mỏi.
Hàng xóm có vẻ thân thiết hơn, các mẹ và các chị lúc nào cũng có chuyện thì thầm:
“Tội nghiệp vợ, sáng nào cũng tất bật nấu cơm cho chồng đưa đi ăn nhưng chiều lại đi vui vẻ với gái”.
“Nhưng cuối cùng anh ấy vẫn ăn cơm vợ nấu, về nhà vẫn nghe lời vợ, vẫn cúi đầu, thế thôi còn hơn tám vạn đàn ông khác”.
“Đôi khi những kẻ như thế lừa dối tôi”…
Ẩn sâu trong những câu chuyện, dường như ai cũng có những điều bất an. Có lẽ nỗi sợ hãi trước một con gai, một loài “nhện yêu” khiến tinh thần phòng thủ tăng vọt. Chị dâu tôi thỉnh thoảng kể về việc anh rể mình bị “dụ”.
Hôm đó, bà cà phê sang nhà anh chị xin xô nước rửa ly. Chị Hai tôi nghỉ trưa xong, từ trên lầu đi xuống, nghe tiếng nước chảy ào ào, phát hiện một người lạ… đang tắm trong nhà tắm, ông chồng đang xem tivi ở phòng khách.
Thấy có chuyện lạ, Hải nghỉ làm, ngồi nhìn cô gái kia tắm để hỏi. Cô cà phê bình tĩnh nói: “Nóng quá nên tôi đi tắm. Xin cảm ơn các anh chị em”.
Chị Hai trách chồng, anh cũng thản nhiên: “Bà xin nước, chắc bà không cho”.
Chuyện lan ra khắp xóm. Ai cũng nhắc Hải: “Có chồng lo rồi”. Cô than thở: “Làm sao bây giờ? Hằng ngày, cô mặc những chiếc váy ngắn hở ngực, hở đùi đi đi lại lại. Chồng tôi khen cà phê mẻ ngon, ngày nào cũng uống”.
Anh rể nhiều lần mắng vợ “tưởng tượng bậy bạ”, anh tức giận bị chị đem ra làm “mồi nhậu” nơi công cộng: “Uống cà phê cổ cho tiện chứ uống có nghĩa lý gì. tách cà phê”.
Cuối tuần trước, chiều mưa tầm tã, cả xóm ồn ào vì một người vợ đi tìm chồng. Đó là một phụ nữ trạc 60 tuổi, mặc bộ đồ mặc nhà tối màu. Cô ấy giải thích rằng anh ấy bị nói lắp sau vụ tai nạn. Vì vậy, cô chỉ đang loay hoay trong bếp thì đột nhiên không thấy anh đâu nữa. Những người bán hàng nói với cô ấy rằng có một ông già đang đi trên con đường này, vì vậy cô ấy đã đến khu phố của tôi.
Cô y tá tìm thấy anh ta đang ngồi trong quán cà phê 35 của cô ấy, đúng lúc cô ấy đang xoa bóp vai cho anh ta. Cô tức giận mắng chồng, đem anh về nhà như con hoang. Bà nhẹ nhàng nhắc cà phê về việc được chồng lì xì 10 triệu đồng trong đêm giao thừa: “Đó là tiền các con góp lại để ông ấy mua thuốc chữa bệnh. Còn con trai ông ấy lớn hơn con rồi” .
Anh Hải nói uống cà phê ở quán ven đường vì tiện chứ không phải “để làm gì” nhưng chị Hải vẫn bực (ảnh minh họa) |
Bà 60 tuổi làm đơn tố cáo quán cà phê lấn chiếm lòng đường, vỉa hè, mở nhạc to, kinh doanh cà phê pha hóa chất (bà thuê người chụp ảnh hàng loạt lon cà phê lít mua từ chợ Kim Biên về pha chế) )… Đội trật tự phường xuống lập biên bản, thu dọn xe cà phê, ghế chất đống. Vị cán bộ nói lớn: “Bán cà phê không có máy pha, phin. Anh dùng lon cà phê không nhãn mác thế này hại người bị ung thư đấy”.
Vì vậy, một nỗi lo lắng của nhiều bà vợ đã bị “rước” về. Nhưng, chuyện giữ chồng thì có lẽ phụ nữ không bao giờ hết.
Thảo dược
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/mot-noi-lo-da-duoc-hot-di-a1496712.html” name=””]