Từ một người quần quật đi làm trở thành ông chủ quán phở, tôi không hình dung được chồng mình trông như thế nào.
Sau khi họp gia đình, chồng tôi trầm ngâm nói: “Nếu em nhất quyết không bỏ thì em có bỏ không?”. Nhìn phong thái rất nghiêm túc của anh, tôi biết anh nói thật.
Mẹ chồng tôi mở quán phở hơn 30 năm. Quán đông khách, chị nuôi 3 đứa con ăn học dù chồng mất sớm. 2 chị gái ra trường lập gia đình, lập nghiệp trên thành phố, chỉ còn chồng tôi ở quê với mẹ. Chồng tôi tốt nghiệp đại học luật và làm việc tại tòa án tỉnh.
Người đàn ông muốn bỏ công việc lâu dài ở cơ quan nhà nước để đi bán bún thay mẹ (ảnh minh họa) |
Tôi quen chồng vì anh là khách hàng của quán. Cửa hàng của mẹ vợ không lớn, nhưng món ăn phong phú, hương vị đặc biệt đậm đà, nổi tiếng được nhiều người biết đến. Khi chúng tôi kết hôn và có con, mẹ chồng tôi đã giúp đỡ rất nhiều về tài chính nhờ thu nhập từ quán phở này.
Quán vẫn nườm nượp khách nhưng mẹ chồng thì ngày một lớn tuổi, sức khỏe kém, thức khuya bán hàng rất khó khăn. 2 năm gần đây, mẹ tôi liên tục phải nhập viện vì đủ thứ bệnh. Để duy trì cửa hàng, tôi phải thuê người phụ bán hàng chứ không ai có thể thay mẹ tôi vào bếp.
Các chị ở xa liên tục yêu cầu mẹ đóng cửa hàng và nghỉ ngơi vì lo cho sức khỏe của mẹ. Nhiều cuộc họp gia đình đã diễn ra, nhưng vẫn không có quyết định. Mẹ băn khoăn không biết có nên nghỉ bán không vì quán phở là tâm huyết cả đời của mẹ.
Mẹ tôi không muốn truyền bí quyết nấu ăn cho người ngoài mà muốn duy trì nhà hàng, trong khi vợ chồng tôi đều bận đi làm. Mẹ nói rằng mẹ sẽ tiếp tục cho đến khi mệt mỏi và kiệt sức, khiến chúng tôi rất lo lắng. Chồng tôi đã nhiều lần đề nghị tôi nghỉ dạy để tiếp quản cửa hàng của mẹ nhưng tôi không đồng ý.
Tôi cũng nói thật là không thể bỏ nghề để chuyển sang thương mại được. Dẫu biết thu nhập hàng tháng từ cửa hàng gấp vài chục lần lương của tôi, nhưng tôi thích dạy học, yêu học trò, làm quen với môi trường sư phạm…
Mẹ chồng giận tôi, bà lạnh nhạt với tôi suốt mấy tháng trời. Chồng tôi biết tôi không muốn dừng lại nên anh ấy không nhắc đến chuyện đó nữa.
Hôm nay, anh nói có ý định nghỉ làm, để thay mẹ tiếp tục quán phở. Tôi rất lo lắng vì công việc của anh tốt, có khả năng tiến bộ sau nhiều năm phấn đấu, sợ sẽ có lúc hối hận. Tôi không thể tưởng tượng chồng tôi từ một người bình thường sau giờ làm việc trở thành một người phục vụ bún sẽ như thế nào.
Quyết định của chồng tôi làm tôi bối rối. Hình minh họa |
Thấy tôi buồn, chồng tôi nói, anh làm tất cả chỉ để kiếm tiền, miễn sao em thấy vui là được. Anh không lạ gì cách nấu bún của mẹ nên tin rằng mình sẽ làm tốt và mở rộng, nâng cấp quán trong tương lai.
Anh bảo, nhiều người cũng bỏ nghề để đầu tư làm ăn, giờ chúng tôi có sẵn cơ sở nên thuận lợi hơn nhiều. Tính ra, lương của hai vợ chồng không được bao nhiêu, không có sự chu cấp của mẹ, cuộc sống rất khó khăn.
Tôi không biết nên buồn hay vui với quyết định của chồng, trong lòng tôi chỉ thấy uất ức. Mẹ chồng biết ý con trai nên không phản đối cũng không ủng hộ, nhưng tôi biết bà muốn tôi đảm nhận vì nấu buôn phù hợp với phụ nữ hơn.
Nếu so sánh sự nghiệp của tôi và chồng thì con đường trước mắt của anh khá hơn còn tôi chỉ là giáo viên đứng lớp. Trước đây tôi kiên quyết không nghỉ dạy, nhưng giờ thấy chồng quyết tâm như vậy, tôi phải suy nghĩ lại.
Nhiều người khuyên tôi nên tiếp quản quán phở của mẹ thay chồng. Việc kinh doanh tuy khó khăn nhưng có thương hiệu thì không cần lo nghĩ nhiều, cuộc sống sẽ thoải mái hơn. Tuy nhiên, tôi vẫn không biết làm thế nào.
Thanh Hoàn
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/me-chong-muon-con-dau-nghi-viec-ban-bun-bo-a1461052.html” name=” “]