Con gái tôi muốn tôi xây dựng gia đình với người đàn ông đã kiên nhẫn chờ đợi và đồng hành cùng tôi suốt nhiều năm qua.
Năm 18 tuổi, tôi vào Thành phố Hồ Chí Minh học đại học. Vào năm thứ hai đại học, tôi gặp anh qua những buổi gặp gỡ với nhóm bạn của mình. Anh ấy quê ở thành phố, có ngoại hình đẹp trai và cũng rất chu đáo.
Sau 2 năm nghiên cứu, tôi và anh đã “vượt qua rào cản”. Vài tháng sau tôi phát hiện mình có thai. Bối rối và lo lắng, tôi đến gặp anh để báo tin. Anh không phủ nhận mà nói: “Tôi không muốn kết hôn và cũng không muốn bị ràng buộc, nên giữ hay bỏ là do em quyết định”.
Tôi không lên tiếng hay khóc mà lặng lẽ bước về nhà. Tôi rúc vào góc phòng suy nghĩ, mình chưa bao giờ ấp ủ ý định phá thai.
![]() |
Ảnh mang tính chất minh họa – Freepik |
Sau khi bình tĩnh và suy nghĩ, tôi quyết định gọi điện cho bố mẹ để báo tin. Bố tôi ngất đi và mẹ tôi cũng khóc rất nhiều. Từ đó và nhiều năm sau đó, tôi quyết định không về quê để tránh tai tiếng.
Trong thời gian mang thai, tôi vẫn đang đi học, chuẩn bị cho kỳ thi tốt nghiệp. Tôi vừa đi học vừa đi làm để tiết kiệm tiền chuẩn bị cho hành trình làm mẹ. Sống ở thành phố chi tiêu nhiều quá, tôi chẳng còn đồng nào dư.
Khi biết nước ối của mình đã vỡ, tôi kiểm tra thì chỉ còn lại vài trăm nghìn đồng. Tôi tự mình gọi xe đến bệnh viện. Sau khi sinh con, tôi không có người thân bên cạnh nên tôi nhắn tin cho anh. Hôm đó anh chạy vào mua cháo và sữa cho mẹ con tôi. Đợi đến cuối ngày, khi mẹ tôi từ quê về thì bố mới về. Từ đó đến nay anh chỉ nhắn tin hỏi thăm vài lần nhưng tôi không trả lời.
![]() |
Ảnh chỉ mang tính chất minh họa – Vecteezy |
Mẹ tôi ở lại chăm sóc tôi 2 tháng rồi trở về nhà. Tôi ở lại Sài Gòn, chật vật kiếm sống. Con tôi được 4 tháng, tôi tìm được chỗ gửi rồi xin đi làm. Không phàn nàn, không phàn nàn, tôi luôn cố gắng làm việc nhiều hơn để có tiền nuôi con. Tôi chỉ dám thuê phòng trọ rẻ tiền, chật chội, nóng nực, ban đêm chuột và gián bò khắp nơi…
Nhiều lần, tôi bế con đến bệnh viện lúc nửa đêm vì cháu bị sốt siêu vi. Tôi rất sợ hãi, cảm thấy cô đơn, không có nơi nào để bám vào, không có ai để nương tựa, nhưng tôi không cho phép mình gục ngã và đã quyết tâm. Đừng gọi người đàn ông đó.
Hơn một năm sau, tôi vô tình gặp lại chị gái anh khi đi siêu thị. Nhìn đứa bé tôi đang ôm trên tay, nó giống hệt em trai tôi. Cô ấy hỏi tôi nên tôi phải nói sự thật.
Chiều hôm đó, bố mẹ anh liên lạc với anh và đến phòng chúng tôi gặp mẹ con tôi. Ông bà tôi hứa sẽ thuyết phục con trai chịu trách nhiệm nhưng tôi từ chối. Tôi chỉ đồng ý khi ông bà nhờ tôi đưa về quê ra mắt bố mẹ để xin lỗi và nhận cháu.
Dù gia đình bố tôi đã chấp nhận ông nhưng cuộc sống vẫn khó khăn nên ông bà nội không thể hỗ trợ tài chính cho tôi, chỉ thỉnh thoảng đưa ông về nhà chơi vài ngày.
Đã hơn 20 năm trôi qua, tôi đã nuôi dạy con gái mình đàng hoàng và tử tế. Tôi cảm thấy tự hào về chặng đường mà hai mẹ con đã cùng nhau đi qua. Ngày đỗ đại học, tôi chủ động ngồi nói chuyện với mẹ về việc xin ra ở riêng với các anh chị em họ ở quê vừa lên thành phố học nhưng tôi không đồng ý.
Con bắt đầu thuyết phục tôi: “Con biết mẹ đã phải chịu nhiều đau khổ để nuôi dạy con. Con còn nhỏ và con nghĩ mẹ nên xây dựng một gia đình mới. Con sẽ ra đi để mẹ và chú Tâm được ở bên nhau…” .
Tôi rất ngạc nhiên. Bác Tâm mà con tôi nhắc tới chính là người bạn cấp 3 của tôi. Con gái tôi thường kể rằng mỗi lần về nhà thấy bóng đèn hỏng hay vòi nước yếu là nó lại chạy ra ngoài mua đồ sửa nhưng tôi không hề biết rằng con bé lại để ý đến mối quan hệ của chúng tôi.
Cô con gái giải thích: “Con biết mẹ và chú đã quen nhau nhiều năm nhưng con đang ở tuổi thiếu niên, ở với bố sẽ bất tiện. Bây giờ con ở một mình, có bố ở bên, con thấy rất thoải mái.” chắc chắn.. .”.
Nghe anh nói, tôi biết anh đã thực sự trưởng thành, biết thấu hiểu, chia sẻ…
![]() |
Ảnh mang tính chất minh họa – Freepik |
Gần một năm sau, tôi và anh Tâm dọn về ở cùng nhau. Con gái tôi sống một mình nhưng ngày nào cũng gọi điện hoặc nhắn tin cho mẹ. Tôi vẫn giám sát việc học của con tôi. Cuối tuần, tôi và mẹ hẹn hò đi cà phê, hoặc về nhà cùng nhau nấu nướng và ăn uống. Hàng năm, tôi dành ra một khoản tiền để hai mẹ con đi du lịch.
Trải qua biết bao thăng trầm, tôi mới cảm nhận được ý nghĩa của hạnh phúc và trân trọng những gì mình đang có…
Nguyet Cat
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/me-cu-di-buoc-nua-con-se-ra-ngoai-o-voi-ban-a1505412.html ” name=””]