Trong số những người đàn ông ngoại tình, có người nào sẵn sàng nhận lỗi: “Vâng, anh sai rồi. Là ngươi phản bội ta!”
Những ngày này, xem lại câu chuyện ly hôn lùm xùm về vụ ly hôn của một người mẫu nổi tiếng, nỗi đau bị phản bội trong tôi lại sống dậy. Tôi đọc những dòng anh chồng chối bay chối biến, khẳng định “chỉ là bạn” với nhân tình mà phẫn nộ. Bằng chứng đã được đưa ra cho thấy: không ai là bạn bè mà gọi nhau là “vợ chồng” một cách trìu mến như vậy.
Tôi tự hỏi, trong số những người đàn ông ngoại tình, có bao nhiêu người sẵn sàng nhận lỗi: “Vâng, anh sai rồi. Là ngươi phản bội ta!”
Sáu năm trước, chồng tôi giới thiệu một nữ tốt nghiệp loại giỏi, chuyên ngành kinh tế đến làm việc cùng. Bằng trực giác của một người phụ nữ, tôi luôn thấy ánh mắt và sự quan tâm của chồng dành cho cô gái ấy khác hẳn với những đồng nghiệp, đàn em bình thường. Nhưng tôi không có bất kỳ bằng chứng nào, vì vậy tôi chỉ lặng lẽ theo dõi.
Tôi lặng lẽ đi theo (Ảnh minh họa: Internet) |
Và rồi mọi chuyện diễn ra rất nhanh. Hai người cùng nhau trải qua hàng loạt dự án, phối hợp rất ăn ý và mỗi lần tôi nhắc đến M. – tên cô gái ấy – trước mặt tôi, chồng tôi đều có ý lảng tránh. Nhiều lúc, tôi cố gắng dùng mọi cách để “lấy tin” chồng, những lời anh dành cho cô ấy luôn là những lời khen ngợi.
“M. được vợ sếp đánh giá rất cao”, “M. rất nhanh nhẹn, ít nói, hiểu nhiều nên làm việc rất lưu loát”, “Tiếng Anh của M tốt lắm, tài liệu nào cần dịch cũng rất nhanh, đúng hạn chứ không ì ạch như người khác”… Khi chồng nói những điều này, tôi luôn cảm thấy trong lòng nhói đau, cố không tỏ ra nhỏ nhen, nhưng tôi biết có gì đó vụn vỡ.
Một buổi chiều, tôi buồn bã kiểm tra vị trí của chồng. Đây là điều mà tôi rất hiếm khi làm kể từ khi kết hôn. Nhưng hôm đó, tôi cảm thấy thôi thúc muốn vào xem chồng tôi ở đâu. Sau đó, địa điểm không chỉ là văn phòng thông thường mà là một quán cà phê.
Tôi nhắn tin hỏi chồng: “Anh rảnh không, giúp em khóa học này cho con được không?”. Chồng tôi đáp ngắn gọn: “Em nghỉ trưa đi, tối về xem sao”. Tôi không nói gì nữa.
Những ngày sau đó, tôi liên tục theo dõi xem chồng có đi làm không. Tần suất anh đến quán cà phê đó (trong con hẻm nhỏ cách cơ quan anh khoảng 4km) ngày càng nhiều. Đến tối, đợi chồng ngủ say, tôi tò mò lục điện thoại của chồng để xem anh hẹn hò với ai thì tất cả tin nhắn giữa anh và M. đều bị xóa trắng.
Tôi mở máy tính và vào email của chồng. Tôi báo quên mật khẩu và chọn lại từ điện thoại của chồng. Rồi tất cả hiện ra. Chẳng có thứ gì gọi là một dòng chữ yêu đương mà em có thể cảm nhận được hết. Lúc thì: “Em đang nghe điện thoại à?”, lúc thì: “Ra ngoài uống cà phê cho tỉnh?”, rồi: “Em dịch giúp anh bài này. Giữ gìn sức khỏe” …
Email qua lại làm tổn thương tôi. Tôi biết chồng mình vốn khô khan, khi anh gửi email công việc kèm theo hướng dẫn, tỏ ra quan tâm là… có chuyện. Anh nhắn nhủ cô gái “giữ gìn sức khỏe”, “đừng ôm công việc quá” hay động viên “qua giai đoạn này mọi chuyện sẽ tốt hơn, cố lên”, “nhớ phụng dưỡng bố mẹ”… anh nhé. ‘chắc chắn anh ấy phải có tình cảm với đối tượng.
Chồng tôi từng nói: “Nếu tôi thích ai đó và người đó cũng thích tôi, tôi sẽ biết ngay”. Còn tôi, dù ở bên ngoài nhưng chồng tôi thích ai, tôi không biết sao?
Tôi kiểm tra lại mọi việc thì thấy anh vẫn là người chồng gánh vác mọi trách nhiệm trong nhà. Nhưng anh không còn muốn gần vợ nữa, hay buông xuôi. Anh cũng không bao giờ tỏ ra mình đang làm việc vất vả, bảo vợ anh hãy nghỉ ngơi hay chăm sóc bản thân như với cô gái kia.
Khi tôi đề nghị nói chuyện và in ra tất cả email giữa chồng và người phụ nữ khác, anh ấy nổi giận. Anh nói: “Ai cho anh xâm phạm quyền riêng tư của tôi? Giữa chúng ta chỉ có công việc thôi, anh còn hỏi han gì nữa?” Dù tôi có lý sự thế nào, anh cũng khẳng định: “Chỉ có công việc thôi, em không thấy sao?”.
Đến nay đã 6 năm rồi, tôi vẫn không biết mối quan hệ đó là gì. Chồng tôi thậm chí còn cấm tôi không bao giờ đụng đến điện thoại hay email của anh ấy. Anh và cô gái vẫn ở cùng phòng. Vài lần tôi có dịp đến phòng làm việc của anh, cô gái ấy luôn cúi đầu hoặc giả vờ cố nhìn vào máy tính, tôi không biết phải bắt đầu câu chuyện như thế nào cho hợp lý.
Đọc những bài báo nói về việc chồng có bồ bịch hay ngoại tình, tôi càng đau đớn hơn. Tôi muốn có một khoảng thời gian vui vẻ, thà đau đớn khủng khiếp còn hơn rơi vào trạng thái suy sụp như thế này. Nhưng mỗi lần tôi bóng gió bắt chuyện, chồng tôi lại gắt: “Em lại bắt đầu rồi đấy! Anh khẳng định lại, giữa chúng tôi chỉ có công việc”. Tôi biết, người chồng đang muốn bảo vệ cô gái kia, bảo vệ mối quan hệ của họ.
Có lẽ, sai lầm của tôi là từ khi gặp anh, tôi đã yêu nhiều hơn và để anh quyết định mọi thứ. Anh ấy tự cho mình là “ở trên” trong mối quan hệ này. Cho đến bây giờ, tôi muốn nói chuyện với anh ấy, cho anh ấy thấy anh ấy đã làm tổn thương tôi như thế nào, tôi cần một sức mạnh, một sự chuyển mình để thay đổi hoàn cảnh, để biết rằng mình không dễ bị bắt nạt!
H.M (Hà Nội)
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/mot-lan-buon-tay-kiem-tra-dinh-vi-cua-chong-a1496253.html” name=” “]