Mỗi năm gần đến cuối tháng 5, các bậc phụ huynh lại háo hức khi biết là mùa họp phụ huynh cuối năm của con em mình.
Điều phấn khởi nhất trong buổi họp mặt cuối năm không phải là thu nhập như đầu năm học mà là kết quả học tập của các con.
Một số người bạn của tôi đi họp về nói rằng uống thuốc hạ huyết áp là ổn! Người ta hay đùa rằng hôm nay vừa đi họp phụ huynh về, trời mưa lất phất như để hạ nhiệt, giải tỏa cơn nóng… bỏng rát trong đầu người mẹ khi cậu con trai ham chơi hơn ham học!
Mình nghe bạn nói mà không nhịn được cười. Dù có 3 phần thất vọng nhưng họ vẫn còn 7 phần yêu thương và quan tâm đến đứa con của mình. Và tôi mừng vì họ kỳ vọng nhiều vào sự cố gắng của con cái, nhưng lại biết kìm nén mọi áp lực. Họ sẽ rất vui mừng khi con mình đạt được kết quả tốt như cha mẹ hằng mong muốn. Nhưng họ hiểu rằng con mình chỉ là một đứa trẻ đang học để lớn lên, để nên người chứ không phải để trở thành một thứ “trang trí điểm số” đẹp đẽ để cha mẹ khoe thành tích với bạn bè.
Buổi họp phụ huynh cuối năm với nhiều cảm xúc lẫn lộn – Ảnh: TAA |
Con tôi, một đứa trẻ cực kỳ hiếu động nhưng rất thông minh, nhạy bén với những con số và phép tính. Nhưng với tiếng Việt, dù được mẹ luyện kỹ nhưng khi thi xong, tôi vẫn lo lắng không biết mình có mắc lỗi ở đâu không.
Tôi động viên anh ấy: “Có thể đó chỉ là sự nghi ngờ của tôi. Nhưng sự nghi ngờ không phải lúc nào cũng đúng.” Hôm qua, cậu bé còn thì thào: “Con cầu trời là mai đi họp, con sẽ mang về hai điểm 10 cho mẹ!”. Tuy nhiên, kết quả vẫn như thế này, em có hai điểm 10 tuyệt đối, các môn còn lại em hoàn thành xuất sắc. Khi nhận được bảng điểm từ mẹ, cậu bé hạnh phúc đến mức suýt khóc. Năm ngoái em được điểm 9, điểm 10 nhưng trượt danh hiệu học sinh giỏi vì bị đánh giá chỉ “hoàn thành” môn thể dục chứ không thực sự xuất sắc. Nhưng với mẹ con đã là người lớn trong mắt mẹ rồi. Và tôi vẫn nhận được phần thưởng riêng từ cô giáo, từ bố mẹ.Nó đã an ủi tôi rất nhiều.
Đến nay, cả hai con tôi đều học tập với tinh thần tự giác, thoải mái vô cùng. Tôi cho họ một giới hạn: không dưới mức trung bình, thế thôi. Còn danh hiệu khá, giỏi, xuất sắc… thì tùy vào năng lực học tập của con, tôi không đặt kỳ vọng. Thực sự, điều mong đợi lớn nhất mà tôi dành cho con mình là được thấy con sống vui vẻ, bình yên, khỏe mạnh và học hành bình thường. Tâm hồn trẻ thơ luôn trong sáng và mong manh như búp non mới nhú. Ngoài việc nuôi dưỡng, không có lý do gì để gắn cái cục đó với áp lực vô lý đó để thay vì tận hưởng niềm vui học tập, các em lại cảm thấy chán nản, lo lắng và sợ hãi khi đến trường.
Cũng trong buổi họp cuối năm, tôi không chỉ nghe phụ huynh nói chỗ này dạy tiếng Anh hay, chỗ kia dạy toán dễ hiểu… Có người còn hỏi tôi hè này có cho con học thêm không, yêu cầu tôi tham gia để đăng ký. . Tôi mỉm cười và lắc đầu. Bạn chỉ có vài ngày hè, tiếc gì mà không cho chúng được nghỉ ngơi, vui chơi hay du lịch, khám phá thiên nhiên, biết bao điều thú vị nơi này nơi kia… Bạn đã miệt mài đọc sách suốt 9 tháng trời thi đỗ mà bố mẹ vẫn không vui?
Cách lưu giữ kỷ niệm dễ thương của học trò – Ảnh: Nguyễn Duy Linh |
Gặp nhau cuối năm, nói là không liên quan đến thu nhập nhưng cuối cùng lại xoay quanh… khoản nhạy cảm đó!
Cuối năm, từ khoản đóng góp hào phóng của phụ huynh đầu năm, hầu như lớp nào cũng có dư quỹ. Cũng dở khóc dở cười về vụ quỹ còn lại này. Trả nó lại? Làm sao để chia đều, mỗi người được nhận lại vài chục nghìn? Vậy thì tổ chức tiệc cho lũ trẻ là hợp lý nhất. Nhưng rồi thực đơn là gì, ăn gì, giá bao nhiêu? Đây là nơi nhiều điều xảy ra. Bạn tôi than rằng lớp của con còn dư hơn 3 triệu đồng mà phụ huynh vẫn cho là không đủ liên hoan nên phải đóng mỗi cháu ít nhất 200.000 đồng. Tất nhiên, không phải ai cũng đồng ý. Sau đại dịch, mọi khoản chi tiêu đều phải tính toán hợp lý.Với các em, những ngày cuối năm dù đơn giản bên ly trà sữa bên nhau cũng đủ cảm xúc và ấm áp. Khi trưởng thành, bạn phải làm cho nó phức tạp hơn để mặc!
Riêng lớp con tôi quỹ chỉ hơn 1 triệu đồng. Cô giáo bảo đóng gói mua bánh kẹo, nước ngọt cho các em cùng vui là được, không cần đóng góp thêm. Tuy nhiên, cuối buổi một số phụ huynh vẫn nhiệt tình đóng góp thêm một số giáo viên. Vậy đấy, buổi họp mặt cuối năm vui hay không là ở cách chúng ta cư xử với nhau, có “xịn” hay không, không hơn không kém ở những đóng góp.
Những bàn tay ấn tượng của học sinh – Ảnh: Nguyễn Duy Linh |
Tôi biết có lớp, sau buổi họp phụ huynh cả lớp còn rủ nhau đi uống cà phê, nói chuyện về con cái. Có những lớp, dù đã tan buổi họp nhưng phụ huynh vẫn nán lại chụp tấm bảng có hình đôi bàn tay xinh xắn của con mình. Ý tưởng yêu thương của một giáo viên dành cho học sinh của mình. Tình yêu thương ấy chắc chắn không chỉ đi theo các con mà còn mãi là kỷ niệm đẹp trong lòng cha mẹ…
Tú Anh Anh
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/vui-buon-mua-hop-phu-huynh-cuoi-nam-a1492188.html” name=””]