( Yeni ) – Có thể nói đây là những hoàng đế Trung Quốc có sở thích và thú vui lạ trong lịch sử Trung Hoa.
Hoàng đế mê cờ tướng – Đường Túc Tông
Đường Túc Tông (711 – 762), tên thật Lý Hanh, là vị Hoàng đế thứ 8 của nhà Đường. Khi quân nổi dậy An Lộc Sơn chiếm được kinh đô Trường An (756), cha ông là Đường Huyền Tông Lý Long Cơ phải chạy sang Thành Đô; Lý Hanh được các đại thần và dân chúng tôn xưng làm Hoàng đế ở Linh Vũ vào ngày 12 tháng 8 năm 756.
Tuy nhiên, lúc sinh thời, Đường Túc Tông là một người có niềm say mê cuồng nhiệt với Cờ tướng. Ông thậm chí còn vì chơi cờ tướng mà bỏ bê các tấu chương của đại thần về tình hình chiến trường trong cuộc nổi loạn. Để tránh những cận thần nghe được âm thanh chơi cờ của mình, vua còn thay đổi vật liệu làm các quân cờ tướng từ kim loại thành gỗ.
Đến cuối đời, vì Túc Tông quá tin tưởng hoạn quan Lý Phụ Quốc, hắn đã trở thành quyền thần trong triều, mở ra nạn hoạn quan tham chính trong các triều đại tiếp theo. Năm 762, không bao lâu sau cái chết của Thượng hoàng Huyền Tông, Túc Tông vì quá đau buồn mà sinh bệnh rồi qua đời.
Hoàng đế đá bóng – Đường Hy Tông
Đường Hy Tông (862 –888), nguyên danh Lý Nghiễm, đến năm 873 cải thành Lý Huyên là một hoàng đế nhà Đường. Ông là ngũ hoàng tử của Đường Ý Tông và là hoàng huynh của Đường Chiêu Tông. Đường Hy Tông là một vị vua nổi tiếng giỏi Cuju.
Cuju (Hán Việt: Xúc Cúc) là một trò chơi bóng của Trung Quốc cổ đại và được FIFA coi là hình thức chơi bóng đá sớm nhất của nhân loại. Đường Hy Tông đam mê bộ môn này đến nỗi thường đá trong suốt vài giờ, thậm chí quên cả ăn. Ông cũng liên tục ra lệnh cho các quan chức địa phương chiêu mộ người tham gia vào đội bóng. Nhiều người trong số họ đã được thăng quan tiến chức nhờ khả năng chơi Cuju giỏi. Tuy nhiên, cũng không ít người mất mạng khi mắc sai lầm trong quá trình chơi với Hoàng đế.
Hoàng đế mê mèo
Minh Ƭhế Tông (1507 – 1567), là vị Hoàng đế thứ 12 củɑ nhà Minh trong lịch sử Trung Quốc. Ông cɑi trị tổng cộng 45 năm, từ năm 1521 tới năm 1567, trở thành một trong những vị Hoàng đế Ƭrung Quốc tại vị trên ngai vàng lâu nhất.
Ở những năm đầu mới lên ngôi, Minh Ƭhế Tông có thể được coi là một minh quân khi tiến hành cải cách, chăm lo quốc sự, chính sách quуết đoán, dẹp trừ hoạn quan, củng cố Ƅiên cương, xuất hiện 1 giai đoạn “Trung hưng cục diện”, đưɑ Đại Minh quốc đi lên. Tuy nhiên, 18 năm cuối cùng trị vì, Ƭhế Tông dần dần bỏ bê chính sự, không Ƅuồn thiết triều, pháp kỷ quốc gia cũng dần Ƅị bãi bỏ
Minh Thế Tông cực kỳ уêu thích mèo. Ông nuôi hai chú mèo cưng đặt tên là Ƭuyết Mi và Sư Mao. Tương truyền, ông vô cùng “sủng ái” hɑi con mèo này, thậm chí còn ban bổng lộc và ρhong cho chúng tước hiệu, khiến cho các ρhi tần trong hậu cung cũng phải ghen tị. Minh Ƭhế Tông suốt ngày chỉ chơi cùng mèo và thậm chí còn Ƅỏ bê việc quốc gia đại sự trong suốt gần 20 năm. Khi Ƭuyết Mi và Sư Mao chết, ông cho người đóng quɑn tài, xây mộ và viết cả thơ đề tặng lên Ƅia mộ của chúng.
Hoàng đế thi ca – Lý Dục
Nam Đường Hậu Chủ (937 – 978), tên thật là Lý Dục, thường gọi Lý Hậu Chủ, là vị vua cuối cùng nước Nam Đường thời Ngũ Đại Thập Quốc.
Dù là một vị vua được cho là thiếu bản lĩnh và kém cỏi, nhưng ông được biết đến rộng rãi là một nhà thơ, từ, họa sĩ và nhà thư pháp lỗi lạc nổi tiếng của Trung Quốc trong thế kỷ thứ 10. Ông được xem là một người uyên thâm thể loại từ vào hàng bậc nhất, do đó được xưng tụng là “Thiên cổ từ đế”.
Ông trị vì từ năm 961 đến năm 976, rồi bị bắt giữ bởi quân đội nhà Tống hùng dũng tấn công vào đất nước của mình. Về sau, Tống Thái Tông ra lệnh đầu độc chết Lý Hậu Chủ, kết thúc cuộc đời sau 2 năm bị giam lỏng vị cựu hoàng này.
Hoàng đế mê săn bắn và… nghiện rượu – Minh Vũ Tông
Minh Vũ Tông (1491 – 1521) là vị Hoàng đế thứ 11 của nhà Minh trong lịch sử Trung Quốc. Trong suốt thời gian 16 năm tại vị, ông chỉ dùng niên hiệu là Chính Đức, nên các sử gia trong sử sách còn gọi ông là Chính Đức Đế.
Mặc dù bị sử sách miêu tả là một vị Hoàng đế có nhiều thú vui phóng đãng và sở thích quái lạ. Tuy nhiên, cũng có nhiều bằng chứng chứng tỏ ông là một vị Hoàng đế có năng lực, quyết đoán, như việc ông sát hại gian hoạn Lưu Cẩn, bình định Ninh vương chi loạn…
Hàng ngày, ông đều buông thả bản thân trong các hoạt động như cưỡi ngựa và săn bắn, không màng đến việc triều chính. Vị vua này còn là kẻ nghiện rượu, ông tuyên bố cứ hai ngày mỗi khuya là dắt hoạn quan Lưu Cẩn ra ngoài hoàng cung uống rượu và “vui vẻ” với một vài mỹ nhân. Minh Vũ Tông cho rằng làm Hoàng đế thì không hề vui vẻ gì, nên ông quyết định phong cho mình làm Đại tướng. Còn đích thân dẫn quân ra chiến trường giết giặc. Sau khi khải hoàn trở về, hài lòng vì mình đã “lập công”, Minh Vũ Tông phong cho mình lên chức Thái Sư (một tước vị cao trong triều đình Trung Hoa cổ đại).
[yeni-source src=”http://www.khoevadep.com.vn/nhung-thu-vui-va-dam-me-la-doi-cua-cac-vi-hoang-de-trung-hoa-search/?id=296274″ alt_src=”” name=”Khoevadep”]