Người cha già ở Long An nhờ thợ xăm ở TP.HCM xăm dòng chữ “bệnh tâm thần” kèm số điện thoại lên tay con gái. Đây là dòng mực xăm đặc biệt nhất mà anh từng thực hiện. Câu chuyện thu hút hàng chục nghìn lượt tương tác trên nhiều fanpage.
Con gái được bố đi xăm chữ “tâm thần” và số điện thoại lên tay |
Cách đây vài ngày, một thợ xăm ở TP.HCM chia sẻ anh đã tiếp một khách hàng đặc biệt. Một ông bố già ở Long An đưa con gái đến nhờ ông xăm chữ “bệnh tâm thần” kèm số điện thoại lên tay cô.
Câu chuyện thu hút hàng chục nghìn lượt tương tác trên nhiều fanpage. Người thực hiện hình xăm cho biết, người cha cho biết con gái mình bị trầm cảm sau sinh. Ngày xưa cô cũng là giáo sư của xóm, nhiều người theo đuổi. Sau khi sinh con, chị thường bỏ nhà đi không biết đường về. Gia đình có dán bảng tên, số điện thoại lên áo… nhưng cô không kiểm soát được hành vi nên cởi ra luôn. May mắn thay, mỗi lần cô ấy bị lạc, một người nào đó mà cô ấy biết sẽ nhìn thấy cô ấy và đưa cô ấy trở lại.
Lần này, bố cô quyết định xăm hình bệnh tật của cô, thêm số điện thoại lên cánh tay, để nếu cô đi lạc sẽ có người tốt báo cho gia đình.
Bên cạnh những bình luận chia sẻ về hội chứng trầm cảm sau sinh, nhiều người bày tỏ sự xót xa trước hoàn cảnh éo le của hai cha con. Người cha bạc trắng lẽ ra đã được an hưởng tuổi già, nhưng vẫn phải lẽo đẽo đi theo tìm con trai về nhà.
Đau lòng hơn, nhiều người kể và bình luận “Chuyện cha mẹ già chăm con khôn lớn không hiếm”. Bước vào bất cứ thôn xóm, con phố nào cũng có thể bắt gặp vài trường hợp đau lòng tương tự. Con bị tai nạn, nằm một chỗ – bố mẹ chăm sóc. Trẻ em lớn lên với trí thông minh khác thường – cha mẹ quan tâm. Tôi đã mất may mắn, không thể tìm thấy thức ăn để ăn – bố mẹ tôi đã chăm sóc tôi. Con lười khiến con nghiện ham chơi – cha mẹ quan tâm…
Ở làng tôi có một chị “khùng” đã ngoài 40 tuổi. Cô lang thang khắp các ngôi nhà cả ngày. Ở đâu có các chú, các bác là cô cười bẽn lẽn. cái kẹp tóc, cái đồng hồ, cái váy treo trên móc mẹ cũng lấy về… Chiều nào mẹ cũng phải chạy đi gọi: “Con ơi, về ăn cơm đi con!” và khi gặp tay nàng không chịu về.
Cô không thể ở nhà, nhưng nếu được thả ra, sợ làm xáo trộn xóm làng, nên mẹ cô phải đi từng nhà để xin lỗi, mong họ thông cảm. Thấy con gái lấy trộm đồ mang về, hai mẹ con phải dắt nhau đi trả lại.
Gia đình có 3 người con, giờ chỉ còn mẹ chị Sơn chăm sóc. Chị luôn trăn trở: “Mai em chết, không biết lấy ai nuôi các em. Hai anh cho cùng lắm là miếng cơm manh áo, chứ ai lo được như mẹ!”.
Ông bố ở Long An đưa con đi xăm chữ và số đặc biệt |
Từ khi lấy chồng và sinh con, chị Nga (50 tuổi, Nghệ An) không biết làm gì ngoài nuôi con. Không biết có phải do 3 chị em gái bị ảnh hưởng chất độc da cam từ những năm tháng chiến tranh mà chị Nga sinh được 3 người con thì cả 3 đều có tật.
Con trai đầu của chị bị liệt nửa người, sống yếu ớt và qua đời ở tuổi 17. Con trai thứ hai của chị Nga năm nay đã 25 tuổi nhưng mắc bệnh động kinh, trí tuệ khi mới 3 tuổi. Hễ có tiếng động lớn là ông lại ngã vật ra, co quắp ở bất cứ đâu như sân, vườn, đường đi… Người ông lúc nào cũng đầy vết thương, vết cũ chưa khô, chỗ mới đã rỉ máu. . Cô con gái thứ 3 của chị bị bệnh thoái hóa tủy, hiện có thể đi lại nhưng chân rất yếu, bác sĩ tiên lượng sau này có thể phải ngồi xe lăn.
Hơn 20 năm qua, chồng chị Nga luôn phải đi làm ăn xa để kiếm tiền gửi về quê nuôi con. Hàng ngày, bà Nga cố gắng lo từng bữa ăn, giấc ngủ, tắm rửa cho các con khôn lớn.
Bác Nguyễn Văn Hòa (80 tuổi, ngụ Q.2, Thủ Đức, TP.HCM) từng liên hệ với bệnh viện tâm thần để xin nhập viện cho người con trai ngoài 40 tuổi của mình. Sau một tai nạn năm 25 tuổi, thần kinh của anh không còn bình thường. Anh thường xuyên “bực” đập phá đồ đạc, chửi bới, gây sự khi nhậu nhẹt. Bị nhốt trong nhà, anh ta sẽ phá cửa chui ra ngoài để tìm đến quán rượu.
Không có tiền sẽ nhậu nhẹt, chủ quán tìm đến nhà chú Hòa để đòi nợ. Nhưng lạ thay, nếu không có rượu, người con trai vẫn cư xử bình thường. Anh ấy thậm chí đã kết hôn và có con. Chỉ là sau ngần ấy năm cố gắng ngăn cản anh ấy uống rượu, nó đã không thành công.
Đã ở cái tuổi gần đất xa trời, bác Hòa vẫn phải gồng gánh nuôi gia đình và con trai. Vì không có khả năng kiếm tiền, lại hay gây chuyện nên chị dâu không biết kêu ai ngoài bố chồng.
Bác Hoa sức khỏe ngày càng yếu, tiền bạc cũng cạn kiệt, bất đắc dĩ phải gửi con trai vào bệnh viện tâm thần. Nhưng nó không đơn giản như vậy. Bác Hoa thở dài: “Tưởng sập bẫy được nó mà nó trốn mất. Giờ nó còn hận mình, phá phách nhiều lần”.
Xúc động trước câu chuyện của người cha, chủ tiệm xăm không lấy tiền |
Dù vất vả, đau đớn đến đâu, những người cha, người mẹ vẫn không thể rời xa con mình. Bạn càng lớn tuổi, bạn càng lo lắng về việc ai sẽ chăm sóc bạn.
Trong xã hội ngày càng hiện đại, mối quan hệ cha mẹ và con cái ngày càng xa cách, con cái dễ cãi vã với cha mẹ vì những điều không đáng. Con bỏ rơi bố mẹ vì không cho tiền, vì không đi làm “Osin” để trông cháu, hay chỉ vì bố mẹ già ngày càng gian dối…
Câu chuyện về người cha xăm số điện thoại của mình lên cánh tay đứa con bị trầm cảm một lần nữa nhắc nhở nhiều người rằng: Không ai yêu con, thương con, lo cho con bằng cha mẹ. Nếu bạn gặp khó khăn, người đau lòng nhất và sẵn sàng ở bên chăm sóc bạn luôn là bố mẹ bạn. Vì vậy, hãy tôn trọng và tôn vinh cha mẹ của bạn trong khi bạn có thể.
linh nguyễn
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/nguoi-cha-bac-dau-dan-con-gai-di-xam-so-dien-thoai-len-tay -a1495423.html” tên=””]