Dường như ở Huế, món bánh canh cá lóc được lòng dân chẳng kém gì bún riêu của người Nam, phở của người Bắc.
Bánh canh cá lóc Huế ngon nhất khi ăn vào những chiều mưa |
Tôi chạm Huế vào một chiều hè mưa. Hoàng hôn trên sông Hương theo cơn mưa như phủ lên mặt đất lời ca buồn. Huế sáng lên mờ ảo dưới màn nước. Người đi trên phố tối dường như càng làm cảm giác kiến bò càng rõ hơn. Không gian ấy khiến lữ khách chợt nhớ và thèm quay quần bên bếp lửa hồng ấm áp của gian bếp quê…
Và rồi mong ước giản dị ấy đã được toại nguyện như một món quà mà Huế dành tặng cho những ai vừa đặt chân đến. Những quán ăn với những tấm biển có nội dung na ná nhau liên tiếp xuất hiện nhanh chóng: bánh canh cá lóc.
Dường như ở Huế, món bánh canh cá lóc được lòng dân chẳng kém gì bún riêu của người Nam, phở của người Bắc. Quán rất đơn giản chỉ vài chiếc bàn thấp và những chiếc ghế nhựa nhỏ. Một lò đốt củi với cửa quay ra ngoài, cháy với ngọn lửa đỏ bập bùng, lách tách của những cành cây và những làn khói mỏng. Phía trên bếp củi, 2-3 nồi đun sôi bập bùng. Hơi ấm ấy, làn khói ấy kéo chân thực khách vào và nâng niu bàn ăn với đĩa chả Huế còn nóng hổi trong lớp lá hấp xanh mềm.
Lọ ớt xắt ngâm muối ớt bên cạnh lọ tiêu xay, chén ớt xanh còn nguyên cuống và đặc biệt là những củ tỏi Phan Rang trong chiếc áo lụa trắng mỏng manh…
Trong ánh sáng lờ mờ của hè phố mưa, hơi ấm của bếp lửa như theo gió, vuốt ve từng cái rùng mình của thực khách. Đôi tay cô chủ vẫn thoăn thoắt với những nắm bột sắn trộn với bột gạo trong thố rồi bưng lên mặt bàn gỗ.
Trên chiếc bàn nhỏ đó ngổn ngang vài đoạn ống nhựa cứng to bằng cây tre nhỏ, dài hơn sải tay người lớn. Bàn tay thoăn thoắt ngắt từng nắm bột, vo tròn rồi dùng ống nhựa cán dẹt…
Hơi nước nhẹ nhàng bốc ra từ nồi nước dùng có váng màu vàng nâu. Bên cạnh đó, nồi nước sôi với những viên bột trắng mịn lại sôi lên, dội lên một góc nồi và sủi bọt.
Tay của chủ sở hữu tại thời điểm này đã nhanh chóng bị cắt. Một tay xoay nhẹ thành ống cho nghiêng trên mặt nồi, một tay cầm chắc dao phớt nghiêng thành từng lát mỏng, dàn đều những sợi bột nhỏ, dài vào thành nồi.
Chỉ sau vài lượt vẩy, thấy sợi bột trong veo là chủ quán nhẹ cả người, cả đống bột xắt nhỏ đã nằm gọn trong lưới.
Với tô, chủ quán đổ tràn ra chỗ những ổ bánh mì dai, chín nằm gọn gàng. O chủ hàng múc từng miếng thịt cá lóc xém vàng xém đổ qua tô bánh bột lọc rồi múc nước lèo xâm xấp mặt cá. Gắp một nhúm hành lá xiên que, múc muỗng dẹt thả vào bát, thế là món bánh canh cá lóc Huế đã sẵn sàng để thực khách ru cơn đói đang ồn ã…
Cách thưởng thức bánh canh cá lóc cũng đơn giản và chân phương. Chỉ cần dùng thìa múc từng miếng nhỏ, thổi mát và đưa lên miệng. Tuy nhiên, nó rất thú vị.
Sau khi rưới bánh canh cá lóc vào tô cùng một ít tiêu xay, múc vài lát ớt ngâm chua, đảo đều rồi rải hành lá lên mặt tô bánh canh. Màu xanh của hành lá, ớt đỏ điểm xuyết trên nền trắng của bột bánh xen lẫn màu vàng của những miếng thịt cá lóc đã được lóc xương, thấm khô gia vị và nghệ trông thật hấp dẫn.
Nếm một chút nước dùng ngọt thanh nhưng đậm đà, nhai một miếng bánh canh dai dai, mềm mềm, hương vị của món ăn dân dã trên đầu lưỡi thơm ngon lạ lùng.
Mùi thơm và vị ngọt của cá tươi, hành, ớt quyện vào khoang miệng giờ mê đắm với cảm giác nhai những sợi bột hấp dẫn. Cái đói, cơn mưa chiều và hương vị của món ăn như hòa làm một, tạo nên một bản nhạc êm dịu làm say đắm vị giác.
Chú mon men ngồi cạnh dãy hàng đang tranh thủ nhào mẻ bột mới cho khách. Một nụ cười nhân hậu nở trên khuôn mặt hiền hậu rất Huế, o thả giọng như hát ru về cách chọn tỷ lệ bột sao cho vừa miệng khách quen. Bột sắn nhiều sẽ dai, người trẻ thích hơn người già. Riêng bột gạo, bánh sẽ mềm nhưng dễ gãy.
Cá lóc mua về bạn cũng làm sạch, hấp chín, gỡ ra và ướp muối, thêm chút dầu ăn, bột nghệ và hành tím băm nhuyễn, để thật thấm rồi kho nhỏ lửa.
Khi thịt cá khô thì cho thêm chút dầu ăn để phi thơm hành là xong. Xương cá giã nhuyễn, lọc lấy nước. Phi thơm hành tỏi băm, nêm ít nước mắm Huế và ít sa tế ngọt đã phi thơm rồi đổ nước hầm xương cá vào. Chỉ vậy thôi mà mùi, vị, màu sắc hòa quyện với bánh canh…
Mưa Huế vẫn bay khi tôi rời quán nhỏ. Cửa kính ô tô vừa lướt qua nhiều biển hiệu bánh canh cá lóc khác. Dường như món ăn này cũng giản dị, chân chất và chất phác như người xứ Huế hay chính bởi hương vị giản dị mà đậm đà như tâm hồn người Huế khiến tôi cứ muốn ăn thêm lần nữa…
Nguyen Thu Ha
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/qua-hue-chieu-mua-a1496838.html” name=””]