Leo núi Tà Xùa để trải nghiệm cảm giác leo dốc của núi non hùng vĩ và biển mây bồng bềnh. Ở đó tôi gặp được những người bạn đáng yêu, thưởng thức bữa tiệc trên đỉnh núi và có những kỷ niệm tuyệt vời.
Xe giường nằm từ Mỹ Đình (Hà Nội) đi Yên Bái chỉ có khoảng 20 người. Đến Nghĩa Lộ, 9 chàng trai trẻ và em gái tôi cùng lên chiếc ô tô nhỏ, cũ kỹ để tiếp tục đi Trạm Tấu. Con đường nhỏ không chia cắt ngoằn ngoèo men theo núi để vào thị trấn.
Tác giả leo núi ngày đầu tiên |
Chúng tôi ở tại nhà nghỉ mà người khuân vác đã đặt. Nhiệt độ ngoài trời chỉ 0 độ nên tôi và cô gái phải nằm chung giường, đắp hai tấm chăn. Mặt tôi lạnh như băng.
Khác với không gian yên tĩnh về đêm, toàn bộ khu nhà nghỉ bình dân lúc 6h sáng đã nhộn nhịp người qua lại. Có người đã ngủ ở đó từ hôm trước, có người mới đến sáng nay, đa số là giới trẻ. Những tiếng trò chuyện, hỏi han, làm quen nhau đã sưởi ấm không khí se lạnh của buổi sáng sớm.
Chủ nhà chuẩn bị đồ ăn cho mọi người, nhóm ăn xôi với thịt, nhóm ăn mì gói, nhóm ăn bánh mì. Khoảng 6h30 mỗi nhóm rời nhà nghỉ và lên đường.
Nhóm chúng tôi gồm có anh Cường, anh Vui và tôi. Chúng tôi không hề biết nhau trước chuyến đi này. Cô gái H’Mông lái xe ôm chở tôi tới chân núi. Cô mặc trang phục truyền thống và quấn khăn trên đầu. Nhìn cô ấy ngồi trên chiếc xe đạp leo núi to lớn và mạnh mẽ khiến tôi không kìm được phấn khích, tôi tiến lại gần và xin chụp vài bức ảnh cùng cô ấy. Nhỏ hơn tôi 15 tuổi, cô ấy đã có 3 đứa con.
Porter A Ly, người Tú Lệ, lái xe máy 80km để hướng dẫn chúng tôi. Vì không quen đường đi Tà Xùa nên tôi thuê A Vàng làm bốc vác để chở đồ ăn và hướng dẫn chúng tôi.
Vì đang là mùa leo núi nên căn lều thuận tiện không có chỗ ngủ. A Vàng dẫn chúng tôi đi một con đường khác để ở trong một căn lều ít người hơn. Đường mòn ban đầu leo dốc nhẹ nhàng, xuyên qua những bụi cây lấn chiếm đường mòn. Khoảng nửa giờ sau, con đường trở nên khó khăn với nhiều đoạn đường dốc gần như dốc. Và nó cứ tăng lên, chỉ thỉnh thoảng có kết nối tạm thời dừng lại trong vài giây.
Mấy hôm trước trời mới mưa nên mặt đất còn ướt và trơn trượt, khiến bước đi của tôi càng khó khăn hơn. Đã một năm rồi tôi mới lại leo núi lần nữa. Hơi thở của tôi không thích nghi với việc leo liên tục nên tôi liên tục dừng lại để thở.
Để bù đắp cho sự vất vả, đường càng lên cao, mây càng dày đặc khiến không gian trở nên mờ ảo như chốn bồng lai tiên cảnh. Mây lơ lửng trên đầu, mây ngay dưới bước chân, mây lướt qua kẽ lá và nhẹ nhàng ôm lấy hàng cây. Càng lên cao, không gian càng mờ ảo và tôi không thể nhìn rõ xung quanh vì mây ngày càng dày. Tiếng đá rơi lạo xạo từ lá đêm qua nghe như tiếng mưa rơi.
Cột sống khủng long của tuyến đường leo núi Tà Xùa – Ảnh: Ngân Giang |
Chúng tôi cứ thế bước đi trên những con dốc, xung quanh là mây và cây. Không biết qua bao lâu, chúng tôi nhìn thấy ánh nắng xuyên qua vài đám mây, lấp lánh những chùm ánh sáng nhiều màu sắc như cầu vồng. Con đường bớt dốc hơn, ánh nắng ngày một nhiều hơn. Chúng tôi đến trại nghỉ vào khoảng 12h30. Một khung cảnh huyền ảo hiện ra, một biển mây trắng bao la hòa quyện với màu trời. Rất khó để phân biệt mây ở dưới và trời ở trên. Những đỉnh núi nhô lên trên mây trông như đang bồng bềnh giữa biển trắng. Dạo quanh lán, mây dày đặc khiến tôi thấy nơi mình đang đứng là một ốc đảo bồng bềnh trong biển mây.
Chúng tôi ngắm mây, ăn trưa và tận hưởng không gian nhẹ nhàng, ngọt ngào của thiên nhiên. 3h chiều, hơn chục người xuất phát sau chúng tôi khoảng 5 phút và đã đến nơi. Chúng tôi quây quần bên đống lửa trò chuyện trong khi những người khuân vác chuẩn bị bữa tối. Ở một nơi không có điện, không có sóng điện thoại, chúng ta thân thiện hơn và tập trung hơn vào những câu chuyện, nhờ đó niềm vui dễ được lan tỏa hơn.
Buổi tối thật thú vị. Anh porter trong nhóm mình chuẩn bị món lẩu đầy đủ nguyên liệu như ăn ở nhà hàng bao gồm: gà đồi, thịt bò, xúc xích, cá viên, rau củ các loại, satay, gia vị lẩu. Nhóm còn lại ăn thịt nướng, gà nướng, rau luộc, cà rốt và khoai tây hầm, thịt bò xào hành tây. Mỗi nhóm còn mang theo một chai cocacola, rượu ngô và vài lon bia. Hai nhóm và những người khuân vác cùng nhau ăn uống vui vẻ.
Những điều này khác hẳn khi tôi leo núi ở New Zealand. Người leo núi phải tự mang theo đồ đạc của mình. Không có người hướng dẫn hay hỗ trợ nên tôi thường xuyên phải mang theo đồ ăn nhẹ.
Căn lều có bếp, nhà vệ sinh và phòng tắm. Lều ngủ được ghép từ những tấm gỗ nên có nhiều lỗ để gió lọt vào. Giữa lán có lối đi và hai bên là dãy nệm, chăn dài cho khoảng 20 người ngủ. Tôi tưởng đêm trên núi sẽ rất lạnh nên đã mặc hết áo ấm mang theo. Tuy nhiên, ngủ đông khiến carbon dioxide được thải ra ngoài, làm ấm cả căn phòng. Mọi người cố gắng đi ngủ sớm để chuẩn bị cho ngày thử thách tiếp theo.
Núi non hùng vĩ và biển mây lại hiện ra như chốn thần tiên – Ảnh: Ngân Giang |
Những người khuân vác thức dậy lúc 3 giờ sáng để nấu ăn. Khoảng 5h sáng, chúng tôi bắt đầu di chuyển trong không gian tối tăm. Tôi mơ hồ cảm thấy con đường xuyên qua một rừng cây lớn và đi qua một khu vực có nhiều cây tre nhỏ. Sau khoảng một giờ leo núi trong bóng tối, bình minh ló dạng và bầu trời dần sáng lên. Con đường lên xuống nhẹ nhàng, băng qua nhiều cánh rừng và những hàng tre mọc dày đặc vẫn theo bước chân chúng tôi. Tre mọc dày đặc nên thân cây chỉ to bằng chiếc đũa. Chúng bao phủ rễ cây lớn và bao phủ toàn bộ mặt đất.
Đường đi lên cao, chúng tôi vào một khu rừng đỗ quyên cổ thụ phủ đầy rêu. Rừng cổ có nhiều cành dài và chỉ có lá trên ngọn cây. Toàn bộ thân và cành được phủ một lớp rêu dày. Sương mù rải rác và ánh nắng chưa kịp xuyên qua khiến khu rừng càng thêm huyền bí và huyền ảo. Tôi đã nhìn thấy một khu rừng tương tự ở tuyến đường Routeburn – New Zealand. Những khu rừng như vậy thường ở trên núi cao, mưa nhiều, độ ẩm cao nên rêu phát triển mạnh. Mỗi lần đến những khu rừng như vậy, không gian như tĩnh lặng lại, thiên nhiên gần gũi hơn và sự liên tưởng đến thế giới cổ tích khiến tâm hồn tôi vừa thư thái, sảng khoái vừa ngạc nhiên.
Xuyên rừng, chúng tôi lên tới đỉnh Tà Xùa ở độ cao 2.865m so với mực nước biển. Phía trên là một khu vực nhỏ được dọn sạch cây xanh và có chóp inox ghi tên và độ cao của núi để người dân chụp ảnh check in. Ngày càng có nhiều người leo lên đỉnh núi. Xung quanh là những cây cao, chỉ có một góc nhỏ cây thấp lộ ra để người ta có thể nhìn thấy một phần cảnh vật xung quanh. Tôi tràn ngập cảm giác hạnh phúc vì đã chinh phục được ngọn núi và chinh phục được chính mình.
Tôi chưa bao giờ thấy khung cảnh hùng vĩ và mây bồng bềnh ở đâu đẹp như xương sống khủng long Tà Xùa – Ảnh: Ngân Giang |
Chúng tôi đi xuống với niềm vui, dễ dàng hơn và nhanh hơn nhiều. Nhiều chàng trai, cô gái đi ngang qua chúng tôi, ai cũng vui vẻ, vui vẻ chào hỏi. Khoảng 12h trưa, chúng tôi nhìn thấy lán trung tâm của vòng cung leo núi này. Bóng của những tán cây thấp không che được ánh nắng chói chang trên đầu. Không gian hiện lên trong trẻo hơn, núi non hùng vĩ và biển mây hiện lên như chốn bồng lai tiên cảnh. Sống lưng của khủng long gần như bị bao phủ bởi một biển mây trắng rộng lớn. Sở dĩ gọi như vậy là vì con đường trông giống như chiếc xương sống nhấp nhô của một con khủng long.
Chúng tôi nghỉ ngơi lấy lại sức trước khi bước vào chinh phục chặng đường khó khăn nhất. Cột sống dài khoảng 1,5km và đi bộ đầy nguy hiểm trên đỉnh nhọn của dãy núi, hai bên là vách đá dựng đứng. Ở một số nơi nguy hiểm, chính phủ đã làm lan can bằng thép để hỗ trợ người leo núi. Có nhiều đoạn chúng tôi phải bò và bám bằng cả hai tay để vượt qua đoạn đường gồ ghề lên xuống xuyên qua 4 đỉnh núi. Xa xa là những đỉnh của nhiều ngọn núi như bồng bềnh trên mây. Mây bao quanh, mây dưới chân và ánh nắng chói chang trên đầu. Thỉnh thoảng một cơn gió mạnh thổi qua, khiến tôi ớn lạnh sống lưng. Đã từng đến nhiều đỉnh núi ở New Zealand, tôi chưa bao giờ thấy khung cảnh hùng vĩ và mây bồng bềnh đẹp như xương sống khủng long Tà Xùa.
Vượt qua gai cột sống, chúng tôi dừng lại ở lán cuối cùng của con đường mòn để ăn trưa và tiếp tục ngắm mây. Đường từ đây xuống rất dốc khiến chân tôi mỏi nhừ (kết quả là tôi về nhà đau bắp chân cả tuần). Tầng mây giống như một lớp ngăn cách hai khung cảnh thời tiết khác nhau, một bên nóng nực với ánh nắng chói chang, một bên mát mẻ, u ám.
Đến bản Tà Xùa vào khoảng 15h, chúng tôi đã hoàn thành 20km của ngày leo núi thứ 2, một thành tích rất lớn so với ngày hôm trước (chỉ đi được 5,5km).
Về Hà Nội, nhiều ngày sau tôi vẫn còn cảm giác ngây ngất vì đã chinh phục được núi Tà Xùa. Đây thực sự là một trải nghiệm tuyệt vời và tôi vẫn muốn có thêm nhiều trải nghiệm tương tự như ở Tà Xùa – nơi mây núi và mặt trời gặp nhau.
Chỉ Giang
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/ta-xua-noi-may-nui-va-mat-troi-giau-nhau-a1508159.html” name=” “]