Nhìn vào bức tranh, em hình dung ra vẻ đẹp của bà, mẹ em – những người phụ nữ đẹp nhất trong cuộc đời em.
Lớn lên tôi hay nghe người ta gọi “bà Thăng Long” nhưng chưa bao giờ nhớ tên thật của bà ngoại. Mẹ tôi kể rằng ông bà tôi từ Thái Bình vào Sài Gòn lập nghiệp từ năm 1950. Sau khi đi từ chợ này sang làng khác, ông bà tôi mua được một căn nhà trên đường Nguyễn Kim, mở một tiệm bánh mì và đặt tên là Thắng. Dài.
Ông nội tôi mất sớm nên bà nội tôi cùng 5 người con trông coi nhà hàng. Bà tôi thất học, hiền lành, chỉ rúc vào góc bếp rang hành, pha cà phê nhưng bà đã dạy cho tôi rất nhiều bài học. Câu khẩu hiệu của bà nội thường nói: “Giàu hay nghèo, có đức thì ăn gì cũng được”. Tôi nhớ, làm gì cũng phải cẩn thận, đừng làm hại ai, đừng làm khó ai. Tôi cũng sợ nghèo, nhưng tôi sợ đức hạnh hơn.
Ông bà nội tác giả và 5 cô con gái chụp ảnh trước tiệm bánh Thăng Long, trước năm 1975. |
Có lần, tôi stress vì dự án quá nhiều nên đã ôm bà ngoại. Bà nói: “Không hiểu sao cháu buồn, nhưng thấy cháu mệt. Ai cũng biết. Chỉ cần cháu khỏe mạnh, muốn ăn gì cũng thèm. Nhà to của bà chỉ ngay một góc, nên tôi không thể ăn nhiều hơn mỗi ngày được.” 3 bữa ăn. Ôm tất cả.” Từ lời nói của bà, tôi học được chữ “đủ” cho cuộc đời mình, để không so sánh, tính toán hay có những ham muốn viển vông.
Bà nội đã già, thường ngồi trầm ngâm trước cửa nhưng đôi mắt sáng ngời, miệng mỉm cười. Bà thường kể chuyện Sài Gòn thời đó, bà kể chuyện Cải lương, bà cũng kể chuyện những đêm trước bình minh, bộ đội hành quân, có người đập cửa đòi uống cốc cà phê sữa ngoại, rồi lại đi tiếp. chuyến đi đó mãi mãi. xem về.
Cô Hải bán bánh cuốn – mẹ tôi – là con gái lớn của bà Thăng Long. Mẹ tôi lấy bố tôi và trở thành con dâu miền Nam. Điều tôi khâm phục nhất là món nào mẹ tôi cũng học và nấu rất ngon, từ canh chua, cá kho, khổ qua thịt, bánh xèo miền Tây… chưa kể đến việc dâng lễ giỗ, cúng tổ tiên, cúng các ông bà. hậu duệ. … theo phong cách phương Tây.
Gia đình có 4 anh em. Bố tôi đi làm không có đủ tiền cho con đi học nên mẹ tôi đi buôn bán trên đường phố. Mẹ mở quán cuối ngõ bán bánh cuốn, bún.
Ngày ấy xóm tôi vui lắm. Con hẻm ngắn nhưng có đủ bún, bún chả, chè chuối… suốt cả ngày. Ồn ào, phức tạp, hay cãi vã nhưng mỗi khi có chuyện gì xảy ra, chúng tôi yêu thương và hỗ trợ nhau như những con hẻm khắp Sài Gòn. Tôi học được nhiều bài học trong kinh doanh, thương lượng, khôn ngoan trong kinh doanh, lịch sự trong ăn nói, chào hỏi nhưng tuyệt đối không lừa dối ai. Mẹ thừa hưởng tất cả những đức tính tốt của bà ngoại và truyền lại cho các con.
Đặc biệt, dù hàng ngày đều đi công tác nhưng mỗi khi gia đình có dịp đặc biệt hoặc có thể chụp ảnh cùng nhau như trong ảnh này, hai mẹ con lại chuẩn bị những bộ cánh sang trọng nhất cho mình và các con. , đẹp nhất có thể. Bà và mẹ đều nói, ảnh là để sống, phải đẹp!
Năm mẹ tôi lâm bệnh nặng, bà từ bệnh viện về nhà trong tâm trạng bối rối và không thể nhớ được mặt con. Vậy mà mẹ tôi vẫn ra ngõ nói với bạn: “Ngày mai mẹ sẽ ổn thôi, để mẹ bán lại nhé. Mẹ còn 4 đứa con, chưa đứa nào học xong”. Khuôn mặt của đứa trẻ bị lãng quên, nhưng trách nhiệm và tình yêu vẫn được ghi nhớ. Phụ nữ thật kỳ lạ! Sau đó vào năm 2000, mẹ tôi qua đời. Những con hẻm đổ nát vì mưa gió, dù bạt ngàn bấp bênh nhưng quán bánh cuốn cũng không còn nữa.
May mắn thay, tôi vẫn còn có bà Thăng Long để ôm và tựa đầu vào. Bà từng nói: “Một ngày nào đó, mẹ sẽ mua một chiếc ô tô, may cho con một chiếc áo dài thật đẹp, mẹ sẽ đưa con về Sài Gòn tận hưởng không khí trong lành và ăn kem Bạch Đằng”. Tôi lưỡng lự rồi quên mất. Năm ngoái bà ngoại cũng ra đi. Tôi không thể khóc, mắt tôi khô khốc. Không có gió cũng không có mưa nhưng lời hứa ngày xưa cứ cắt vào trái tim lạnh giá của tôi. Con tệ quá bà ơi!
Giờ đây, những bức ảnh cũ của bà, mẹ tôi càng trở nên vô giá đối với tôi. Nhìn vào bức tranh, em hình dung ra vẻ đẹp của bà, mẹ em – những người phụ nữ đẹp nhất trong cuộc đời em.
Contest author: Truong Nguyen Anh Dung (HCMC)
Mời các bạn viết và gửi những bức ảnh quý giá của mình tham dự cuộc thi Ảnh Đời Sống do Báo Phụ Nữ Thành phố Hồ Chí Minh tổ chức. Các bài dự thi xin vui lòng gửi về: – Tòa soạn Báo Phụ nữ Thành phố Hồ Chí Minh, 311 Điện Biên Phủ, Quận 3, Thành phố Hồ Chí Minh. Bên ngoài phong bì ghi rõ: “Ảnh trong cuộc thi dự thi”. – Hoặc email: nhungbucanhtrongdoi@baophunu.org.vn. Tiêu đề ghi rõ: “Những bức ảnh trong cuộc thi dự thi”. Cơ cấu giải thưởng: – 1 Giải Nhất: 1 máy ảnh Canon Eos R100 trị giá 22.000.000 + 10.000.000 VNĐ tiền mặt. – 1 Giải Nhì: 1 máy ảnh Canon PowerShot V10 trị giá 16.000.000 + 5.000.000 VNĐ tiền mặt. – 2 Giải Ba: Mỗi giải trị giá 3.000.000 đồng tiền mặt. – 3 giải Khuyến khích: Mỗi giải trị giá 2.000.000 đồng tiền mặt. – 6 giải phụ cho tác phẩm được bình chọn nhiều nhất ( dựa trên lượt like và share trên trang Báo Phụ nữ TP.HCM và trên website Báo Phụ nữ TP.HCM mỗi tháng). Mỗi giải là 1 máy in Canon G1010 trị giá 3.500.000đ. Vui lòng xem thể lệ cuộc thi tại đây |
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/bai-du-thi-nhung-buc-anh-trong-doi-ba-thang-long-va-co-hai -banh-cuon-a1500877.html” name=””]