Cô thận trọng nói với mẹ rằng em gái không nên ở cùng nhà với anh rể, như lửa gần rơm, lỡ có chuyện gì thì anh em khó nhìn mặt nhau, cũng khó. cho nó ăn nói…
Khi đang đi làm, mẹ cô gọi điện bảo vợ chồng cô thu xếp đưa em gái về ở cùng. Mẹ biết chỗ ở của vợ chồng mẹ chật hẹp, nhưng em gái mẹ chưa bao giờ xa nhà, để mẹ ở lại một mình, lỡ có chuyện gì…
Cô thận trọng nói với mẹ rằng em gái không nên ở cùng nhà với anh rể, như lửa gần rơm, lỡ có chuyện gì thì anh em khó nhìn mặt nhau, cũng khó. cho nó ăn nói…
Mẹ cô gạt đi, bảo út khờ, cho ra ngoài sẽ gây chuyện. Mẹ tôi vẫn giận, khóc, trách bà không biết thương tôi. Cô phải an ủi má, hứa sẽ cố gắng trông chừng bạn không để má ở nhà.
Bà căn dặn cậu út là anh rể phải nói năng lễ phép, không đùa giỡn, không ngồi gần, không vỗ vai, vuốt má… Trước mặt anh rể, cô ấy không được ăn mặc hở hang, không, không. mặc váy ngắn cũn cỡn… Em út tròn xoe mắt, khúc khích cười rồi kể lể làm gì, cứ như đi lấy phải bà mẹ chồng khó tính vậy. Út thấy anh rể dễ dãi. Cô ấy khóc và khóc, không biết làm thế nào để tôi hiểu, có lẽ cô ấy nói rằng cô ấy sợ …
![]() |
Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa – Tirachardz |
Chồng cô phóng khoáng, hay đùa. Hôm bắt được con thằn lằn, cậu út sợ lắm. Ai sợ mà cậu út không sợ, chộp lấy con thằn lằn bám chặt vào người anh rể chạy vòng vòng. Thấy họ đùa giỡn, cả nhà cười đùa, cô cũng cười theo, nụ cười méo xệch.
Em út rửa bát, chồng giúp một tay, xếp lên kệ. Út phơi quần áo, anh cũng phơi y như vậy. Trước đây, anh đã từng giúp cô như vậy. Giờ thấy anh làm việc với em út, cô sởn gai ốc. Chồng chị kể: “Việc nhà của Út đều suôn sẻ, tôi thấy tội nghiệp nó. Tôi lúc nào cũng gắt gỏng, cằn nhằn nó suốt. Mẹ không hiểu chuyện, tưởng tôi kiếm cớ đuổi nó đi, rồi mẹ đã buồn.” Cô cứng người, không biết nói gì với chồng.
Từ ngày đứa út xuất hiện trong nhà, bà đứng ngồi không yên. Bản thân cô cũng muốn được thảnh thơi, được vui vẻ bên anh trai, được chồng tin tưởng nhưng quá nhiều bài học từ thế giới bên ngoài khiến cô không khỏi trăn trở.
Ngày bé út ra ngoài đường đổ rác, cả ngày không vào. Cô đi tìm thì thấy một chiếc thùng rác nằm trước hiên nhà. Lẽ ra lúc này chồng cô đã về nhà rồi nhưng không thấy anh đâu cả. Bé Bông – con trai chị – cho biết, khi ba về, đưa dì Út đi đâu không biết. Gọi điện cho chồng nhưng anh không bắt máy, chị như ngồi trên đống lửa.
![]() |
Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa – Tirachardz |
Gần nửa tiếng sau, chồng chị đưa em út về, trên tay ôm một bịch chim cút chiên bơ. Cô nhớ hôm trước Bống đòi đi ăn chim cút. Chồng về đến cửa mới sực nhớ nên sẵn sàng dẫn cậu út đi mua. Chỉ thế thôi mà tim cô muốn vỡ tung.
Cô gọi điện cho mẹ, nói rằng con út ở đây đã quen với đất nước. Cuối năm anh sẽ tìm nhà trọ cho em. Tôi phải tự lo cho mình, phải tự lập để trưởng thành. Cô mong mẹ hiểu cảnh lửa gần rơm, rơm bén lửa, gia đình tan nát, cuộc đời đứa út cũng dang dở.
Từ giờ đến cuối năm học còn hơn 3 tháng, cô sẽ hướng dẫn mọi thứ để Út quen với cuộc sống một mình. Hi vọng sau khi trải qua nắng mưa trên đường đời, em út sẽ hiểu được tấm lòng của mẹ. Đúng rồi!
Thủy Gương
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/tap-cho-di-ut-ra-rieng-a1495629.html” name=””]