Tối đó tôi nhận được tin nhắn của anh: “Anh xin lỗi mẹ con em”. Tôi cúp máy và không trả lời.
“Mẹ ơi, Linh ôm con bỏ nhà ra đi”, tôi nghe tiếng chồng gọi mẹ chồng mà thở dài. Hai vợ chồng có chuyện gì, anh đều gọi mẹ đến giúp.
![]() |
Tôi có nên ly thân để thử thách anh ấy thêm một thời gian nữa hay nên chia tay dứt điểm? (hình minh họa) |
Điện thoại tôi rung lên, là mẹ chồng, bà gọi ngay cho con dâu. Mẹ đã tặng một bài viết dài về sự nhẫn nhịn, về sự hòa hợp cao cả, “phụ nữ đôi khi phải chấp nhận mất mát…”.
Nhưng lần này tôi mạnh mẽ hơn cô ấy nghĩ. Tôi xin ngắt lời mẹ và thông báo rõ ràng: “Con tạm ly thân, chờ ngày vợ chồng con trưởng thành, có trách nhiệm với gia đình”.
Chắc hẳn mẹ chồng tôi vô cùng khó chịu vì lần này con dâu đã không còn ngoan ngoãn nữa. Chồng tôi vốn được mẹ bao bọc, nuông chiều. Khi bắt đầu cuộc sống vợ chồng, anh không động tay vào bất cứ việc gì trong nhà. Đi làm về, anh vứt giày vớ lung tung, quần áo mỗi nơi một mảnh. Bạn nhậu gọi anh lúc nào cũng có lúc, nhưng con tôi ốm, anh bận nhậu không đưa đi khám được.
Tôi nghĩ, rồi dần dần, bằng tình yêu thương, bằng sự nhẫn nhịn trong dịu dàng, có thể anh sẽ thay đổi. Nhưng ngay cả khi sống một mình, anh vẫn luôn tìm kiếm sự hỗ trợ của mẹ mình.
Nếu tôi bận, anh ấy sẽ gọi mẹ anh ấy về nhà để chăm cháu, dọn dẹp nhà cửa, thậm chí còn nấu cơm cho anh ấy ăn… Việc xây dựng nhà cửa ngăn nắp, có lẽ tâm hồn anh ấy đã tự động quy về mẹ và vợ. .
Anh chỉ biết đi làm về là ghé quán nhậu với đám bạn. Vào ngày nghỉ, anh ấy đi chơi quần vợt với bạn bè. Con trai tôi và tôi đã mệt mỏi vì chờ đợi vì chúng tôi không thể phù hợp với lịch trình của anh ấy.
Lần này con tôi đau bụng, tôi gọi cho anh nhưng anh vẫn mải miết với những tiếng “la ó” vô duyên, rồi anh bực bội nhấc máy: “Tôi gọi taxi chở con đi thì sao?”.
Tôi đưa con đi khám như thường lệ. Con ốm lâu rồi, nó vẫn bỏ mặc hai mẹ con như vậy, cùng lắm là gọi ông bà ngoại về ở cùng vợ.
Tôi ôm con và nghĩ, nếu chồng mình như vậy, mình hoàn toàn có thể ly thân để một mình nuôi con, để không còn sân si nữa.
Tôi quyết định sắp xếp lại cuộc sống của hai mẹ con sau khi nghe lời khuyên của bố chồng. Bố vẫn hiền lành như thế, yêu thương con hết lòng nhưng không đồng tình với cách chiều chuộng con của vợ, bố cũng giận con trai vô trách nhiệm.
Anh khuyên tôi nên tách ra một thời gian vì “biết đâu nó sẽ đánh thức sự trưởng thành của nó”. Ông nói rồi cúi đầu như nhún vai trước con dâu: “Tôi vẫn hy vọng và tôi sẽ cố gắng giúp Ben thay đổi”.
![]() |
Bố chồng không đồng ý cách đối xử với mẹ chồng và chồng (ảnh minh họa) |
Ly thân để tự lập và trưởng thành, chồng tôi có làm được không? Tôi không rõ nữa, nhưng tôi chỉ muốn lòng mình được nghỉ ngơi một lúc, không bị những ưu tư nặng nhẹ vùi dập.
Tôi dắt con ra khỏi nhà trước sự ngỡ ngàng và bất lực của chồng. Tối đó tôi nhận được tin nhắn của anh: “Anh xin lỗi mẹ con em”. Tôi cúp máy và không trả lời. “Cách Mạng Gia Đình” là việc phải làm. Tôi sẽ để anh ấy một mình với những cơn gió thổi tứ phía, rồi chúng ta sẽ phải xem làm thế nào chúng ta có thể tiếp tục.
Đinh hương
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/to-am-gio-lua-a1494524.html” name=””]