Điều mà chị em tôi yêu quý nhất là những ngày được bố mẹ cho về nhà ngoại, nơi chúng tôi có thể thoải mái ăn những món ăn ngon nhất do bà nấu trên đời. Tôi còn được nấu chè và bánh ngọt với bà ngoại.
Mỗi lần nghe bố mẹ nói “Ngày mai bố cho các con về nhà”, hai chị em tôi lại mừng đến nỗi cả đêm không ngủ được. Trời vừa sáng, mẹ bảo chúng tôi dậy ăn cơm, chuẩn bị về nhà với bà ngoại, nét mặt ai nấy đều vui tươi.
Ở nhà bà ngoại luôn là khoảng thời gian hạnh phúc nhất, vì chúng tôi được ăn uống thỏa thích, có nhiều món ăn ngon.
Bà rất thích nấu nướng và làm bánh, món gì bà nấu cũng ngon.
Những ngày mưa, bà tôi xay bột, đổ bánh xèo; Ngày nắng nàng nấu chè và lắc sương sâm.
Khu vườn của bà có tất cả mọi thứ. Mỗi lần bà làm bánh, chè, bà chỉ cần ra vườn “thu thập” gần đủ nguyên liệu.
Hai chị em tôi thích nhất khi nghe bà nói, hôm nay chúng ta làm bánh ít, bánh ít lá gai. Bà kể, ở quê bà, Bình Định, người ta thường làm bánh tét. Có cơ hội để làm điều đó một lần nữa. Vào những ngày giỗ, ngày Tết, có khi không có ngày nào, chúng tôi cũng làm bánh tét.
Bà kể, ở Bình Định quê bà, dịp nào người ta cũng làm bánh ít. |
Sau vườn bà ngoại em nhiều lá gai. Mỗi lần tôi muốn làm bánh tét, bà ngoại đều chuẩn bị trước vài ngày. Bà nội đong gạo nếp, ngâm 8 tiếng cho mềm rồi đem xay bột. Bà dùng cối đá xay nhuyễn, ngồi vắt sợi xong, bà ủ bột qua đêm nên sáng sớm có bột nếp để làm bánh. .
Sau đó ra vườn cắt lá gai, bỏ gân lá lớn đun sôi với vài lát gừng khoảng 15 phút rồi vớt ra, để ráo nước rồi cho vào cối đá xay cho đến khi mịn.
Bà nội dùng mảnh vải mùng sạch để cho số lá đã vò nát vào rồi vắt nước để lấy số lá còn lại. Những lá này sẽ được trộn với bột gạo nếp, sau đó thêm một chút muối và bắt đầu nhào bột cho đến khi toàn bộ khối bột chuyển sang màu xanh và mịn.
Tiếp theo là bước làm đầy. Vì vườn nhà bà ngoại luôn có sẵn dừa khô nên bà thường làm bánh dừa. Nếu ai thích ăn đậu thì cô làm cả hai loại nhân.
Bà ngoại nạo cùi dừa khô cho vào chảo cùng với đường cát. Về phần nhân đậu, bà ngoại lấy đậu xanh rồi gọt vỏ bằng cách cho vào cối đá rồi đảo đều. Lúc này đậu được bẻ làm đôi, ngâm nước rồi bóc vỏ sẽ còn sót lại đậu. Đun cho đến khi mềm thì cho đường vào sên khô.
Lá chuối cũng có sẵn trong vườn. Lấy lá ra, đun sôi rồi lau sạch. Vì vậy, có tất cả các thành phần. Lúc này, bà tôi vận động chị em chúng tôi phụ giúp làm bánh.
Bé được phân công nhặt lá, bé được phân công phết dầu ăn lên lá (để bánh không bị dính lá sau khi hấp), người khỏe nhất sẽ là người lăn bột. Đó là lấy một cục bột vo tròn cho bà ngoại. Bà nội sẽ ấn bột cho phẳng, sau đó cho nhân vào, vo tròn, gấp lá lại, cho vào và bọc lại.
Sau khi các cháu làm bánh xong, bà cho vào nồi hấp. Và chúng tôi chờ đợi.
Bánh chín, bà ngoại lấy ra rổ cho nguội rồi chúng em mới ăn.
Mỗi lần em làm bánh, bà ngoại làm rất nhiều, đem cho hàng xóm, gửi cho các cô dì chú bác.
Bà tôi bây giờ đã mất. Tháng 11 hàng năm là thời điểm chúng ta tưởng nhớ những người đã khuất. Chúng tôi nhớ bà của chúng tôi. Tôi nhớ nụ cười móm mém của bà, tôi nhớ những món ăn ngon bà nấu, tôi nhớ những chiếc bánh lá gai nhỏ bà làm.
Thanh Van
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/me-nhung-ngay-cung-ngoai-lam-banh-a1505162.html” name=””]