Chuyến xe điện buổi sớm leng keng lướt đi trong nắng, dọc theo hàng mận anh đào hoa nở rợp trời. Bên ngoài khung cửa sổ, màu hoa tím hồng bừng lên trong nắng làm tim ai cũng xốn xang. Đó không phải là một thước phim mà là Budapest vào xuân.
Mận anh đào phủ kín một góc đường |
Mùa hoa, mùa xao nhãng
Lần đầu tiên đến Budapest – thành phố cổ kính được mệnh danh “trái tim của châu Âu”, như nhiều du khách, tôi háo hức được chiêm ngưỡng những công trình kiến trúc vang danh hàng thế kỷ như tòa nhà quốc hội kỳ vĩ, cầu Xích, cầu Tự do sừng sững bắc ngang dòng sông Danube… Lần này trở lại, không còn là du khách, tôi có nhiều thời gian hơn để cho phép mình đi chậm, thong dong ngắm nghía những ngóc ngách và phát hiện ra thiên nhiên nơi đây cũng là một “công trình” đặc sắc.
Tôi ở quận 18, trong tổng cộng 23 quận của Budapest, cách ga trung tâm khoảng 30 phút, cách chợ Việt (Four Tiger Market) khoảng 40 phút đi xe điện kết hợp với xe buýt.
Mùa xuân Budapest làm tôi xao nhãng, ra đường không thể bước vội bởi cứ nấn ná ngắm nghía, trầm trồ vẻ đẹp của trăm hoa đua nở; về nhà thì ngó ra vườn nào tulip, daffodil (thủy tiên)… lúp xúp đâm chồi. Loài hoa đầu tiên chào xuân ở Budapest có lẽ là aranyeső – màu vàng rực có cánh nhỏ, mảnh như hạt mưa. Aranyeső thường được trồng thành hàng, dùng làm hàng rào, thậm chí trồng ở dải phân cách giữa 2 làn đường. Theo sau đó, trên cao là mận anh đào, mộc lan; dưới thấp là daffodil trắng, vàng chen chúc. Đám củ tulip đã vùi mình trong đất từ mùa thu năm trước, đến tầm tháng Hai lúp xúp đâm chồi, tháng Ba vượt lên xanh tốt, ra nụ, đầu tháng Tư tưng bừng trổ bông.
Thoạt đầu, tôi tưởng chỉ có khách phương xa đến mới háo hức thưởng thức hoa lá mùa xuân. Ấy vậy mà mùa xuân đã cho tôi biết cư dân Budapest cũng là những người yêu hoa nghiện vườn đến nhường nào. Khi trời vừa hửng nắng, nhà nào cũng tràn ra vườn, người tỉa cành, người nhổ cỏ…
Khăn và giỏ picnic của bạn đâu rồi?
Sắc hoa mộc lan dịu dàng mà nổi bật trên nền trời xuân xanh ngắt |
Từ cuối thu đến suốt đông, tôi hầu như không đến Margaret Island – điểm picnic ưa thích của cả nhà ở Budapest. Vào mùa xuân, trời bớt lạnh, ngày cũng dài hơn là lúc chúng tôi háo hức chuẩn bị cho những buổi picnic ở Margaret Island. Nó chẳng phải là hòn đảo to lớn nào cả mà chỉ là cù lao nhỏ giữa sông Danube.
Từ ga Budapest Nyugati, bạn chỉ cần ngồi xe điện 2 trạm là tới Margaret Island. Bạn cũng có thể đi bộ ngắm nhìn phố phường và đón nắng đón gió khi ngang qua cầu Margaret. Từ trên cầu, phóng tầm mắt về phía xa, bạn sẽ nhìn thấy tòa nhà quốc hội uy nghi soi bóng xuống dòng sông.
Hành trang của chúng tôi cho 1 buổi dã ngoại là 1 tấm khăn to, chiếc giỏ chứa đủ món ăn vặt yêu thích, vài quyển sách và mỗi người một phần kebab còn nóng hổi. Nếu muốn yêu chiều bản thân bằng một chút ngọt ngào, bạn cũng có thể mua thêm một chiếc bánh ống khói (chimney cake) đặc sản của Hungary, giá chừng 3 euro. Đây là món bánh nướng giòn, hình dáng như chiếc ống khói, bên trong rỗng, bên ngoài áo một lớp đường nhuyễn hoặc các loại topping hấp dẫn như hạt óc chó, dừa bào, sô-cô-la… cực kỳ nuông chiều vị giác.
Ở Margaret Island, ngoài nằm lười đọc sách, chơi cầu lông, đạp xe, xem phun nước… bạn cũng có thể đi bộ dọc bờ sông, thậm chí bước chân xuống các triền đá sát mép nước để ngắm nhìn tàu thuyền qua lại và thành phố Budapest ở bờ bên kia. Nếu muốn ngồi thuyền đi dọc sông Danube, ngắm cảnh hai bên bờ sông cho thỏa lòng mà hầu bao hạn hẹp, tin vui là bạn có thể dùng bus pass (vé xe buýt và các phương tiện công cộng khác) để đi phà từ bên này qua bên kia sông mà không phải trả thêm tiền.
Đến một nơi “nếm cả thế giới”
Chiếc giỏ chứa cả mùa xuân |
Dù cái lạnh giá, rét mướt của mùa đông đã qua, tiết trời chớm xuân vẫn đỏng đảnh chứ chưa ấm hẳn. Những ngày gió to, được ngồi trong quán cà phê, thưởng thức đồ uống nóng, nhấm nháp bánh ngọt vẫn là một sự lựa chọn lý tưởng. Thật may, tôi đã tìm được Cafe Frei để có chỗ ấm áp trú mình trong những ngày se lạnh.
“Ít ai đến Cafe Frei chỉ để uống một ly cappuccino thông thường. Nơi đây nổi tiếng với những thức uống có công thức đặc biệt, có khi là đặc sản địa phương nào đó ở tận châu Á, châu Phi” – lời giới thiệu của anh chàng người Hung quả là hấp dẫn, khiến tôi muốn thử ngay. Cũng có lẽ vì thế mà chuỗi cà phê này tự quảng bá về mình là “taste the world” (tạm dịch “nếm cả thế giới”).
Một chi nhánh của Cafe Frei kết hợp với cửa hàng sách Libri tạo nên trải nghiệm “2 trong 1” |
Nếu bạn thích không gian bài trí đẹp và có gu, thức uống ngon và phong phú, giá lại vừa túi tiền thì Cafe Frei là nơi bạn nhất định phải đến. Điều khiến tôi cảm thấy mình có một mối gắn kết đặc biệt với Cafe Frei là câu chuyện của nhà sáng lập – hành trình có thể gọi là giấc mơ của bao người: chu du khám phá thế giới, thưởng thức tinh hoa ẩm thực của nhiều địa phương rồi chắt chiu mang về tinh tuyển mở ra một chuỗi quán xinh đẹp.
Tamás Frei là một trong số ít đã thực hiện trọn vẹn hành trình biến giấc mơ thành hiện thực. Ông là nhân vật kỳ cựu trong lĩnh vực truyền hình ở Hungary, đồng thời là tiểu thuyết gia và người xê dịch khắp thế giới.
Trong khoảng 150 nước ông đã đi qua, hẳn Việt Nam là một trong những nước đã để lại ấn tượng sâu đậm, thế nên nơi đây có hẳn món bánh được đặt tên là Saigon Apple Caramel Cake… Bên cạnh đó, hình ảnh những cây chuối xanh được sử dụng để trang trí trong không gian của chuỗi quán cà phê này cũng đã khiến người Việt xa quê như tôi không khỏi nhớ nhà.
Địa điểm lý tưởng để thưởng thức 1 ly đồ uống nóng trong những ngày đầu xuân tiết trời đỏng đảnh |
Menu của quán có gì? Đó gần như là một quyển sách du ký, nơi mỗi món là một câu chuyện được trình bày tỉ mỉ. Tôi giở ra và tò mò muốn biết trong đó có câu chuyện gì về cà phê Việt Nam. Hình ảnh quán cà phê với những chiếc ghế cóc ở Tạ Hiện trông thân thuộc biết bao, bên cạnh là những dòng ghi chép chi tiết về cà phê phin, sự yêu thích của người Việt dành cho sữa đặc có đường cùng những quan sát, cảm nhận của Tamás về văn hóa cà phê Việt và sự huyên náo, nhộn nhịp, có khi là xô bồ, chộn rộn của phố phường.
Những ngày mùa xuân tiết trời đỏng đảnh, tôi và người bạn nhỏ đi cùng thường gọi sô-cô-la nóng với một ít dừa hoặc hạt óc chó, giá chỉ khoảng 2 euro. Dù đến Cafe Frei khá thường xuyên, tôi vẫn không biết khi nào mình mới thử hết thực đơn của quán bởi nó cực kỳ phong phú. Nhưng không hề gì, bởi đâu dễ mà “nếm cả thế giới” trong một sớm một chiều. Vả lại, mùa xuân Budapest của tôi cũng chỉ mới bắt đầu…
Bài và ảnh: Cúc T.
(*): Trích trong bài thơ Tự khuyên mình của Hồ Chí Minh.
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/vi-khong-co-canh-dong-tan-a1489521.html” name=””]