Giờ chị mới hiểu, vợ chồng có lúc phải đổi vai, một đằng tiến, một đằng lùi để cân bằng cuộc sống gia đình.
Một mình ôm con trong bệnh viện, mệt mỏi rã rời, chị nhắn tin cho anh: “Em ốm, anh về với em được không?”. Nửa ngày sau, anh ta nhắn lại: “Anh mới đi rừng về, điện thoại không có sóng, để anh thu xếp”. Cô thở phào nhẹ nhõm, ít nhất chồng cô sẽ trở về, sớm muộn gì cô cũng có một bờ vai để dựa vào.
Anh bỏ đi làm xa sau trận cãi vã của hai vợ chồng cách đây 3 tháng. Lúc đó cô còn hiếu thắng, chưa hiểu lắm nên vẫn cho là mình đúng. Giờ đây, cô đã nhận ra mình đã sai trong cách đối xử với chồng.
Anh là người đàn ông tốt bụng, yêu thương vợ con, biết lo toan cho gia đình. Vợ chồng cô có 2 con trai và con gái. Anh làm thu ngân cho một phòng khám tư nhân, còn chị là trưởng phòng công ty xuất nhập khẩu thủy sản. Thu nhập của cô gấp 4 lần lương cơ bản của anh.
Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa – Shutterstock |
Công việc tuy lương thấp nhưng bù lại anh có nhiều thời gian chăm lo cho gia đình. Ai đến nhà chị chơi đều trầm trồ trước khu vườn nhỏ do anh thiết kế với đầy đủ cây cối, hoa lá, chim cá rợp bóng mát.
Lúc đầu, cô không để ý đến công việc của chồng, nhưng khi các mối quan hệ của cô mở rộng, cô bắt đầu so sánh chồng mình với người khác. Tiếp xúc nhiều với những người đàn ông lịch lãm, chị bắt đầu chán hình ảnh chồng đeo tạp dề vào bếp.
Nhiều lần chị bóng gió về vai trò đàn ông trong gia đình nhưng anh chỉ im lặng. Thời điểm đó, công ty gặp khó khăn, do thị trường xuất khẩu biến động nên chị bị áp lực công việc nặng nề. Có lần, chị đi tiếp khách muộn, uống bia, anh nhắc: “Em uống ít đi, chứ cứ thế này anh thấy lo”.
Cứ thế, chị nói lớn: “Nếu được anh lo cho em thì em đã không thế này. Đàn ông phải lo kiếm tiền chứ không phải suốt ngày chỉ lo cơm nước giặt giũ. Những lời nói thiếu suy nghĩ của cô khiến anh cảm thấy tự hào. Vài tuần sau, anh xin nghỉ việc và thông báo với vợ rằng anh sẽ đi công tác xa.
Anh liên hệ với một người bạn đang làm việc tại một công ty lâm sản ở Tây Nguyên để tìm việc làm. Ban đầu, khi anh đi, cô cảm thấy tự tin, nghĩ rằng mình có thể lo liệu mọi thứ, nhưng dần dần cô thấy mình thật khó khăn.
Khi đang họp với đối tác thì cô giáo gọi điện báo con đau bụng, nghi đau ruột thừa, cô phải nghỉ việc để đón con. Đứa lớn nằm viện, đứa nhỏ ở nhà phải gửi nhờ hàng xóm, hai mẹ con ăn uống thất thường. Dù đã cố gắng cân bằng giữa công việc và gia đình nhưng cô vẫn không xoay xở được.
Trong các cuộc họp giao ban, cô liên tục bị tố hiệu quả công việc kém, khách hàng phàn nàn, chưa kể đi làm muộn, về sớm. Những chuyến công tác dài ngày, cô phải từ chối nên thu nhập cũng vì thế mà giảm sút.
Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa – Shutterstock |
Tháng đầu tiên sau khi đi, anh gửi cho chị 12 triệu đồng, gấp đôi lương ngày trước nhưng chị không vui. Số tiền đó không đủ bù vào khoản thu nhập bị giảm sút, chi phí thuê người giúp việc chăm sóc, đưa đón con.
Sau đó, cô mới nhận ra rằng những thành tựu đạt được trong sự nghiệp của mình là do chồng gánh vác mọi lo lắng của gia đình. Từ ngày anh đi, chị không còn thoải mái về thời gian, tan sở phải vội vã về nhà đón con, lo cơm nước rồi tạm gác công việc ở công ty hướng dẫn con học bài, dọn dẹp nhà cửa. . Tất cả những thứ đó, trước đây anh đều thay cô đảm nhận.
Ngày hôm sau, anh bắt chuyến tàu sớm nhất về nhà. Nhìn thấy chồng, cô khóc như một đứa trẻ. Cô ôm lấy anh, vừa khóc vừa nói: “Không có anh, em không làm được gì”. Giờ chị mới hiểu, vợ chồng có lúc phải đổi vai, một đằng tiến, một đằng lùi để cân bằng cuộc sống gia đình.
Cũng may là anh chỉ xin nghỉ không lương vài tháng chứ không hoàn toàn. Anh đã về rồi, tôi sẽ không để anh đi thêm bước nào nữa đâu.
Hà Lâm
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/khong-de-chong-di-xa-nua-a1497644.html” name=””]