Cô con gái nhỏ trong lòng bố nói đủ thứ chuyện. Tôi không hiểu họ nói gì, nhưng lúc đó tôi cảm thấy bình yên và hạnh phúc.
Năm 2013, tôi có một chuyến đi đến Tây Tạng – xứ sở của mây mà tôi có nằm mơ cũng không nghĩ mình đủ sức để đến được đó, nhưng cuối cùng mọi thứ đã hợp lại đưa tôi đến đó. Sau 10 năm, những hình ảnh còn lại của chuyến đi ấy trong tâm trí tôi không phải là những tu viện hàng thế kỷ hay dãy Everest hùng vĩ. Một trong những khoảnh khắc khiến tôi xúc động là bức ảnh hai cha con dưới đây:
Hình ảnh cha con tôi gặp nhau ở hồ Namtso |
Còn nhớ hôm ấy, nhóm mình đến hồ Namtso – hồ nước mặn cao nhất thế giới. Đó là một ngày nắng đẹp, tiết trời mát mẻ, ngồi trước mặt hồ rộng mênh mông, xa xa là cỏ lau nhuộm vàng ruộng đồi…
Tôi đã có một buổi sáng trong trẻo đáng nhớ trong đời. Hình ảnh người thuê ngựa chở con đi làm hiện ra trong tầm nhìn của tôi. Khi không có khách thuê, ông ngồi xếp bằng, cô con gái nhỏ trong lòng bố nói đủ thứ chuyện. Tôi không hiểu họ đang nói gì, nhưng lúc đó, tôi cảm thấy một bầu không khí yên bình, hạnh phúc lan tỏa trong tôi.
Nhìn hình ảnh ấy, tôi chợt nhớ đến những buổi tối khi tôi khoảng 4-5 tuổi. Lúc đó bố tôi khoảng 27-28 tuổi, bên ngọn đèn dầu, bố cũng ngồi xếp bằng như vậy, có lúc tôi ngồi trong lòng bố hoặc gối lên chân bố nghe bố hát Thành phố buồn, Cỏ úa . … Tôi không hiểu gì về lời bài hát, và tôi không biết cha tôi đang theo đuổi điều gì. Một ngày nọ, cha tôi kể cho tôi nghe về ngày ông còn nhỏ cho đến khi tôi chìm vào giấc ngủ.
Hay một hình ảnh khác, vẫn là tôi ngồi trong lòng cha, vẫn là mái nhà tranh nơi xóm nhỏ, cứ 5 giờ chiều khi nắng dịu bóng tôi đổ dài trên cánh đồng, tôi lại ra đầu đường chờ đợi. Xe kéo của bố chạy ngang qua.
Bố dừng lại và tôi trèo vào, chui vào lòng ông và giả vờ như tôi đang lái xe, ông tiếp tục chở khách trở lại bãi đậu xe. Dọn xe xong, bố tôi dẫn con gái sang quán nước mía bên kia đường và gọi 2 ly, một ly lớn cho ba và một ly nhỏ cho tôi. Sau khi uống rượu, bố tôi dắt tay tôi đi bộ về nhà và như thường lệ, tôi sẽ nói đủ thứ chuyện.
Tôi lớn lên với những kỉ niệm ngọt ngào như thế, bố tôi chưa bao giờ nói yêu tôi hay nhớ bố, hình như tôi và ông ấy chưa từng có một tấm ảnh chụp chung. Nhưng dù tôi bao nhiêu tuổi, đi bao xa, mỗi lần về quê, xuống xe, tôi vẫn gọi bố ra đón và trăm lần như một, bố tôi cũng bảo: “ Đứng yên nghe, anh ra đón!” như thể tôi là đứa trẻ 3 tuổi chạy lăng xăng lạc đường về vậy.
Người cha mà tôi gặp bên hồ Namtso, có lẽ 20, 30 năm nữa, thậm chí nhiều năm nữa, ông ấy sẽ luôn coi con gái mình như đứa con nhỏ trong lòng, giống như cha tôi vậy.
Author: Nguyet Pham (Binh Duong)
Mời các bạn viết và gửi ảnh quý tham gia cuộc thi “Những bức ảnh trong cuộc sống” do Báo Phụ Nữ TP.HCM tổ chức. Bài dự thi xin gửi về: – Tòa soạn Báo Phụ Nữ TP.HCM, 311 Điện Biên Phủ, Q.3, TP.HCM. Bên ngoài phong bì ghi rõ: “Ảnh dự thi cuộc đời”. – Hoặc email: nhungbucanhtrongdoi@baophunu.org.vn. Tiêu đề ghi rõ: “Cuộc thi ảnh Cuộc sống”. Cơ cấu giải thưởng: – 1 Giải Nhất: 1 máy ảnh Canon Eos R100 trị giá 22.000.000 + 10.000.000 VNĐ tiền mặt. – 1 Giải nhì: 1 máy ảnh Canon PowerShot V10 trị giá 16.000.000 + 5.000.000 VNĐ tiền mặt. – 2 Giải ba: Mỗi giải 3.000.000 đồng tiền mặt. – 3 Giải khuyến khích: Mỗi giải 2.000.000 đồng tiền mặt. – 6 giải phụ Tác phẩm được bình chọn nhiều nhất ( dựa trên lượt like và share trên fanpage Báo Phụ Nữ TP.HCM và website Báo Phụ Nữ TP.HCM hàng tháng). Mỗi giải 1 máy in Canon G1010, trị giá 3.500.000đ. Thể lệ cuộc thi vui lòng xem tại đây |
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/bai-du-thi-nhung-buc-anh-trong-doi-cha-va-con-o-ho-namtso -a1499089.html” name=””]