Tôi luôn khó chịu và tức giận với người thân của anh vì một sự nghi ngờ không thể giải thích được.
![]() |
Từ những ngày đầu tiên về chung sống, mẹ con tôi đã không hợp nhau (Ảnh minh họa) |
Chồng tôi là một doanh nhân giỏi và rất yêu vợ. Tuy nhiên, tôi không hòa thuận với gia đình anh ấy chút nào. Từ khi tôi có bầu, anh gọi em gái và cháu dưới quê lên ở cùng cho vui vẻ, sum họp. Chị gái đã ly hôn nên ở với mẹ chăm sóc mẹ sẽ thuận tiện hơn, lại mang tiếng “giúp đỡ chị dâu”.
Từ việc ăn uống, sinh hoạt, chúng tôi đều có quan điểm khác nhau. Em gái của bạn không làm việc. Chồng chu cấp đầy đủ cho mẹ con cô ấy nhưng điều đó khiến tôi tủi thân vì cảm thấy gia đình phải gánh quá nhiều.
Tôi nhiều lần gợi ý mời cô ấy về làm việc nhưng cô ấy bảo sức khỏe yếu, hay ốm đau, phải chăm sóc mẹ con cô ấy, không làm được. Tôi biết anh thương người chị đã ly hôn nên tôi hết lòng giúp đỡ. Tôi cũng cố gắng hòa giải, dù có nhiều điều bất tiện. Cái cảm giác phải nhẫn nhịn, không nói ra thành lời vì thương chồng, vì sống chung với nhiều người trong nhà khó chịu vô cùng.
Một lần, chồng tôi đưa cho tôi vài chục triệu đồng để gửi tiết kiệm. Tôi thuận tiện cất nó vào tủ và chỉ mang nó đến ngân hàng vào ngày hôm sau. Tôi tin chắc rằng không thể mất mẹ, chị dâu và cháu dâu ở nhà mọi lúc.
Mấy ngày nay tôi bận nên quên tiền. Nhưng điều khiến tôi vô cùng ngạc nhiên là hôm mở tủ ra chỉ thấy vài tờ tiền. Đống tiền lớn đã không cánh mà bay.
Tôi hỏi chồng, chỉ chờ anh trả lời là mang đi đâu đó dùng tạm. Nhưng không, anh trả lời rõ ràng, ngắn gọn: “Anh đưa cho em rồi lấy lại làm gì?”.
Khi nghe câu đó, tôi thất vọng hoàn toàn. Trong tôi có cảm giác nghi ngờ và lo lắng, nhưng không có bằng chứng nên tôi im lặng. Tôi rất sợ nếu nói ra sẽ mất lòng gia đình chồng, rồi bất hòa. Chồng tôi cũng tặc lưỡi cho qua, anh còn tưởng tôi nhớ rồi quên, chắc vài hôm nữa gặp lại.
Một hôm đi làm về sớm, tôi nghe mẹ và chị dâu bàn tán rôm rả: “Hay là tháng này con về quê ngoại, sẵn tiện hôm nào chở mẹ đi mua vòng tay mới. .”
Những lời đó càng khiến tôi nghi ngờ hơn. Em gái tôi không đi làm, chi tiêu rất hạn chế, lấy đâu ra tiền để đi du lịch và trang sức?
Tôi nói với chồng nỗi đau ấy mà không có bằng chứng, trút sự khó chịu vào cả bữa ăn, sinh hoạt hàng ngày. Đến mức mẹ chồng tôi phải hỏi: “Dạo này con có bị sao không”?
Tất nhiên, tôi đáp lại bằng một câu ám chỉ: “Ai đó đã làm điều gì đó khuất tất sau lưng tôi”. Mẹ chồng tôi nghe xong vẫn bình thản nói chuyện, tôi nghĩ bà bao che cho con gái ruột.
![]() |
Câu nói của chị dâu khiến tôi vô cùng nghi ngờ (ảnh minh họa) |
Cho đến hôm lấy đồ chơi của con ra, thấy cục tiền nằm trong xe mô hình, tôi mới choáng váng vì bấy lâu nay mình đã nghi oan cho chị và mẹ.
Hóa ra đứa con trai 2 tuổi của tôi chính là “tác giả” của vụ tiền mất tật mang này. Giờ thì tôi đã hiểu tại sao cả mẹ và chị đều hồn nhiên vui vẻ như vậy, chỉ có tôi là cứ ôm mối hận trong lòng.
Hôm kể với chồng chuyện nhìn thấy một cục tiền trong đống đồ chơi, tôi ngượng chín mặt, sợ anh nổi giận. Nhưng chồng tôi không trách tôi, anh chỉ nhẹ nhàng bảo tôi nên độ lượng cho một số tật xấu của mẹ và chị gái. Anh còn nói một câu khiến tôi day dứt mãi: “Anh làm lụng vất vả kiếm tiền, chỉ mong gia đình yên ấm, thông cảm, tin tưởng nhau”.
Tôi đã nhận được một bài học đắt giá cho mình, may mắn là chồng tôi không chấp nhận, may mắn là tôi vẫn còn cơ hội để sửa sai…
M.Vân
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/cuc-tien-chong-dua-khong-canh-ma-bay-a1497393.html” name=””]