Hoài lấy Hùng được 6 năm nhưng cô chưa bao giờ cảm thấy an tâm, bởi chồng Hoài vừa lười biếng vừa là “chuyên gia” tị nạn.
Chồng chỉ lo lướt Facebook hay chơi game (ảnh minh họa) |
Khi mới yêu, Hoài không nhận ra những tính xấu của Hùng, một phần vì người ta thường mù quáng khi yêu, một phần vì hai người dành quá ít thời gian tìm hiểu nhau.
Hoài là nhân viên kế toán của một công ty lớn ở thành phố. Thấy Hoài hiền lành, ưa nhìn, kế toán trưởng chị Phương giới thiệu Hoài với Hùng – em trai cô.
Hùng học xong nên chỉ ở lại quê làm nông dân. Nhờ sự sắp xếp của chị Phương mà Hùng và Hoài gặp nhau được vài lần. Những cuộc hẹn hò ngắn ngủi đó chỉ là ăn uống, uống cà phê hoặc xem phim. Hùng đẹp trai, ăn nói ngọt ngào nên Hoài nhanh chóng “say”.
Yêu nhau được nửa năm thì hai người kết hôn. Hoài tình nguyện về quê chồng xin việc ở một cơ sở kinh doanh nhỏ gần nhà. Hình ảnh buổi sáng đi làm và chiều về sớm để chăm sóc vườn tược, tưới cây, nhổ cỏ cùng chồng in vào tâm trí Hoài thật bình yên và tươi đẹp. Nhưng chỉ sau vài ngày chung sống, Hoài vỡ mộng.
Từ ngày cưới Hoài, Hùng bắt đầu ỷ lại cô. Tiền lương hàng tháng của Hoài tuy không nhiều nhưng cũng đủ trang trải những nhu cầu cơ bản. Thấy vậy, Hùng bỏ bê khu vườn. Hàng trăm cây sầu riêng sắp ra trái thì bị bỏ hoang. Hùng không còn quan tâm đến việc làm cỏ, bón phân, tưới nước nữa… Anh bận công việc ở công ty, chỉ tranh thủ được cuối tuần nên không làm được.
Nhìn vườn cỏ mọc um tùm, Hoài đau lòng. Khi Hoài nhắc chồng làm, Hưng trả lời đơn giản: “Em đã làm gì mà anh phải làm?”. Hoài nghe xong giật mình. Nghĩ lại nhiều điều, Hoài nhận ra chồng mình là người rất tranh đua.
Bất cứ khi nào có việc gì không có sự tham gia của Hoài thì chắc chắn Hùng sẽ không làm gì. Hàng ngày, khi tan làm, Hoài xách cuốc ra vườn và Hùng cùng làm việc. Nhưng anh chỉ làm được một lúc thì Hùng tìm bóng mát nghỉ ngơi… chơi game, trong khi vợ anh miệt mài làm việc dưới trời nắng nóng.
Hoài đi làm công ty, về nhà muộn và vẫn phải nấu ăn. Khi Hùng có thời gian rảnh, anh chỉ ngồi lướt Facebook hoặc “chơi” game. Nhà và sân đầy rác, Hùng không quan tâm. Con hẻm nhỏ dẫn vào nhà hai bên cỏ mọc um tùm. Hùng lờ đi như không nhìn thấy. Hàng xóm đề nghị dọn sạch nó vì lợi ích cảnh quan chung của khu phố. Hùng chỉ bình tĩnh đáp: “Để anh nhắc vợ dọn dẹp nhé”.
Khi Hoài có con, cô phải nghỉ việc ở nhà sinh con và chăm sóc con. Cô ấy không còn có thể lo liệu về tài chính nữa. Hùng xin vào làm công việc bán hàng cho một đại lý sơn. Công việc không khó khăn nhưng Hùng luôn nản lòng khi mỗi sáng phải dậy sớm đi làm.
Nhưng khi Hùng đi làm thì anh cũng ngộ ra. Anh ấy ngồi ở quán cà phê mỗi tối và buôn chuyện. Mức lương không nhiều nhưng anh không buồn tìm kiếm khách hàng để nhận hoa hồng. Cuối tháng, Hùng mang tiền lương về nhà và đưa cho vợ vài đồng tiền ở chợ để bố thí.
Nhiều lúc, Hoài muốn “khóc tiếng Mạn” vì lấy phải một người chồng nhỏ nhen, ghen tuông, tự mãn. Hoài luôn cảm thấy khó chịu, thù địch mỗi khi nghĩ về chồng. Đó là lý do tại sao giường và chiếu lạnh. Quá chán cảnh “có chồng thờ ơ cũng như không có gì”, cô thường tự nhủ “cố gắng nhịn chờ con lớn thêm một chút rồi tính chuyện bước tiếp…”.
Ngoc Ha
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/chong-vua-luoi-vua-hay-ti-nanh-a1506646.html” name=””]