Khác với những năm trước, khi ông vừa báo tin bán đất, các con đều háo hức về quê đón tết…
Khác với những tết trước, năm nay mới qua nửa tháng Chạp, nhà ông Hoan đã nhộn nhịp. Con cháu thay nhau về dọn dẹp nhà cửa, cắt tỉa cây cối để chuẩn bị cho ông bà đón tết. Bà Hoan rất phấn khởi, từ tháng trước bà đã đi khắp làng dò la xem nhà nào có con heo sạch để đặt mua.
Vợ chồng con trai thứ ba ở xa nhất cũng gọi điện báo, đúng 28 tết cả nhà sẽ có mặt ở quê. Gần 10 năm rồi, nhà ông bà Hoan mới đông vui như thế.
Những năm trước, ông bà Hoan chỉ đón tết một mình khi con cái không về (ảnh minh họa) |
Ông bà có 5 người con, 3 trai, 2 gái. Các con trai đều lập nghiệp xa quê, con gái đầu lòng lấy chồng tận miền Trung, chỉ có cô con gái thứ tư ở gần nhà ông bà. Những năm trước, cứ tết đến, ông bà sốt ruột gọi điện hỏi han nhưng lần lượt đứa nào cũng báo không thể sắp xếp về được.
Nhìn nhà hàng xóm con cháu về đông đủ, ông bà có chút chạnh lòng nhưng tự động viên nhau, các con bận việc, không về năm này thì về năm khác. Bởi thế, đến tết, nhà cũng chỉ có hai ông bà, thỉnh thoảng đứa con gái ở gần tạt qua dọn dẹp, mua sắm lễ cúng trên bàn thờ. Cũng chừng ấy thời gian, nhà ông Hoan không tổ chức tất niên, chỉ nấu mâm cơm đặt thắp hương nên chẳng khác gì ngày thường.
Cách đây 2 tháng, dòng họ họp mặt để bàn bạc chuyện ra năm khởi công xây nhà thờ và tu sửa mộ phần của tổ tiên. Theo phần đóng góp thì nhà ông Hoan có 4 suất, tính tổng cộng hơn 100 triệu đồng. Ông định gọi điện cho các con trai để thu xếp, nhưng nghĩ lại mỗi lần nhắc đến tiền, các con lại than vãn làm không đủ ăn.
Lâu nay, ông bà tự nuôi nhau chứ con cái không chu cấp đồng nào. Ông có tiền lương hưu và chế độ thương binh, bà tảo tần trồng rau buôn bán, không dư nhưng đủ sống. Giờ phải bỏ ra một khoản tiền lớn khi trong tay không có một đồng, ông lại càng lo lắng.
Sau nhiều đêm trăn trở, ông bàn với bà bán bớt đất để có tiền. Ông tính để đất đó cho các con, nếu muốn về quê cũng có chỗ làm nhà. Nhưng tình hình hiện tại, chẳng đứa nào có ý định về.
Sau này, ông bà nằm xuống, căn nhà đang ở làm nhà thờ là vừa ổn, cần gì đất rộng. Thà bán đất còn hơn đi vay rồi trả lãi mà tuổi già sức yếu, biết có trả hết nợ không hay thêm gánh nặng cho con cháu.
Lúc đầu bà còn do dự, mảnh đất đó là nơi bà trồng rau nuôi gà buôn bán qua ngày, giờ bán đi cũng tiếc. Nhưng nghe ông phân tích, bán được bao nhiêu, đóng góp một phần, dành lại một khoản dưỡng già cũng đỡ vất vả, còn lại cho các con làm vốn.
Dù cơn sốt đất đã lắng xuống, nhưng đất của ông bà nằm gần đường lớn lại gần khu công nghiệp mới mở nên vẫn được giá, vừa rao bán đã có người đặt cọc mua. Khi thủ tục mua bán xong xuôi, ông mới báo tin cho các con biết tiện thể hỏi có sắp xếp về quê ăn tết được không.
Con cháu chuẩn bị trở về sum vầy đón tết, ông vừa vui vừa buồn khi nghĩ đến những chuyện xa xôi (ảnh minh họa) |
Trái hẳn những lần trước, các con đều háo hức trở về. Con trai trưởng còn cho cháu đích tôn được nghỉ tết sớm về trước, còn hai vợ chồng về sau. Con gái ở xa cũng lên kế hoạch đưa chồng con về ngoại sau mười mấy năm xa quê.
Nhìn bà tất bật sắm sửa thêm chăn nệm, lên thực đơn đón con cháu về tết, ông thấy thương bà. Có lẽ, rất lâu rồi bà mới được bận rộn như thế, cứ nhớ từng đứa con đứa cháu ăn gì để mua.
Ông cũng thoáng chút buồn vì từ ngày nghe tin bán đất, các con liên tục gọi điện hỏi thăm, đứa nào cũng dò hỏi được chia bao nhiêu tiền.
Ông chợt nghĩ, năm nay bán đất có tiền thì cả nhà đón tết sum vầy, những năm sau không còn đất mà bán, có lẽ ông bà lại lủi thủi một mình. Nghĩ đến đây, ông Hoan thấy cay cay khóe mắt…
Minh Vy
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/cuoi-nam-ban-dat-con-chau-bong-sum-vay-a1482459.html” name=””]