Ca Dao học 9 năm, được 7 năm được bố mẹ đưa đón đi học. Nhà quá xa trường, con còn nhỏ nên mẹ đi theo lo cơm nước cho con dọc đường và cho con ngủ trưa trên xe một lát.
Ở nhà không có piano nên tôi chỉ tập với thầy dạy nhạc vài tháng, sau đó thi vào Nhạc viện TP.HCM chủ yếu là để tích lũy kinh nghiệm… không ngờ tôi đã thi đỗ đàn piano. và yêu âm nhạc và tình yêu của tôi. Cha mẹ anh đã giúp Phạm Ca Dao vượt qua nhiều khó khăn, trở ngại để theo đuổi và gắn bó với biểu diễn piano cổ điển.
Khi Ca Dao được 5 tuổi, bố mẹ cô đã cho cô đi học đàn organ dưới sự “dụ dỗ” của nhạc sĩ Lê Quang Hiển, đến năm 9 tuổi họ sẽ trực tiếp hướng dẫn cô thi vào khoa Organ nhà Hồ. Nhạc viện TP.HCM – nơi ông đang giảng dạy. Mỗi tuần một lần, cả gia đình ba người cùng nhau lái chiếc Honda 78 cũ từ Hóc Môn vào Sài Gòn để học nhạc.
Ngày đó, Cà Dao nhỏ như cây kẹo. Những ngày mưa lạnh, mẹ phải đắp chăn cho cô. Ấy vậy mà khi đến nơi, mặt tôi cũng tím tái. Những ngày đầu tiên ngồi vào lớp, bố mẹ ngồi ngoài sân trường để tôi có thể nhìn thấy rồi tôi mới bắt đầu học.
Ca Dao và bố trong ngày tốt nghiệp |
Khi Ca Dao lên 9 tuổi, Nhạc viện TP.HCM thay đổi phương án tuyển sinh, yêu cầu học sinh phải đủ 12 tuổi mới được vào khoa Organ. Trong một phút ngẫu hứng, nhạc sĩ Lê Quang Hiển gợi ý anh nên thi vào khoa Piano từ năm 9 tuổi – bài thi chủ yếu là để rút kinh nghiệm, để khi thi vào năm 12 tuổi anh sẽ không bỡ ngỡ.
Còn khoảng 3 tháng nữa là đến ngày thi, cô giáo Phạm Thu Hằng đã nhiệt tình dạy em 3 bài (1 etude, 1 đa âm, 1 sonata) theo quy chế tuyển sinh của Nhạc viện TP.HCM. Nhà Ca Dao không có đàn piano nên cô thông cảm và cho tôi tập đàn trên đàn của cô.
Trước ngày thi, bố cô đã đưa Ca Dao đi tập piano lần cuối tại nhà thầy. Trên đường về nhà, bố dặn tôi phải bình tĩnh để ngày mai thi. Vượt qua cũng được, nhưng không vượt qua cũng không sao. Ca Dao nói, sợ thi trượt, buồn lắm. Bố nói, bố không buồn, vì suốt quá trình học tập con đã cố gắng hết sức nên kết quả ra sao không quan trọng.
Nhờ tài năng thiên bẩm và một chút may mắn, ngay lần đầu thử sức, Ca Dao đã đậu chương trình trung cấp dài hạn 9 năm, khoa Piano, Nhạc viện TP.HCM.
Khi cô thi đỗ, bố mẹ Ca Dao vẫn còn ngần ngại khi cho cô theo đuổi bộ môn này, vì nhà cô rất nghèo, mua được một cây đàn piano đã là cả một gia tài. Ngoài ra, nhà lại nằm ở Hóc Môn, cách Nhạc viện TP.HCM 20 km nên việc đưa con theo học cả hai trường (học văn hóa bậc phổ thông và học nhạc) là rất khó khăn. Không biết gia đình có trụ được lâu dài hay không. Bạn có thể theo đuổi nó không? Sau bao đắn đo, đắn đo, cuối cùng vì thương con, bố mẹ cô đã chấp nhận Ca Dao đi theo con đường âm nhạc.
Bà Ca Dao vẫn còn nhớ, ngày 5/9 cô bắt đầu đi học nhưng phải đến ngày 3/9 gia đình mới có đủ tiền để mua một cây đàn piano cũ cho con. Dù sao thì vẫn dễ hơn việc đưa con gái tôi đi học 9 năm. Ban ngày tôi học văn hóa ở trường trung học. Buổi chiều, bố mẹ em đợi trước cổng trường để đưa em vào Nhạc viện TP.HCM cho kịp giờ học.
Ca Dao học 9 năm, được 7 năm được bố mẹ đưa đón đi học. Nhà quá xa trường, con còn nhỏ nên mẹ đi theo lo cơm nước cho con dọc đường và cho con ngủ trưa trên xe một lát. Chỉ 2 năm gần đây mẹ bận quá, con cái đã lớn (xe không chở được 3 đứa) nên một mình bố phải đón đưa tôi về.
Để tạo điều kiện cho con gái đi học, bố cô xin nghỉ làm để chăm sóc con hàng ngày. Hơn chục năm nay, ngày nào tôi vào trường, bố tôi cũng ngồi ngoài sân trường đợi. Nhiều hôm tôi mệt quá, bố lên xe ngủ gật dưới bóng cây. Có lúc anh đang ngủ, nhiều người tưởng một chiếc xe ôm (nhìn thấy chiếc xe có treo hai chiếc mũ bảo hiểm) sẽ đánh thức anh và gọi anh đến chở đi. Ngày nắng, ngày giông bão, bố chỉ khoác áo mưa rồi trốn dưới hiên trường để trú tạm.
Năm 18 tuổi, tốt nghiệp trung học piano, Ca Dao bắt đầu đi dạy ở các trung tâm âm nhạc hoặc nhà riêng, kiếm tiền đóng học phí, phụ giúp gia đình và cũng là để tích lũy thêm kinh nghiệm. Quãng đường lái xe của bố ngày càng dài hơn… Trong thời gian này, Ca Dao được mời dạy nhạc tại trường quốc tế Vinschool. Đây cũng là điều kiện tốt để cô nâng cao vốn tiếng Anh vì học sinh của cô có nhiều người nước ngoài.
Ở môi trường mới, tình yêu âm nhạc của Ca Dao có cơ hội được thăng tiến, truyền cảm hứng yêu thích piano cho nhiều người. Hai học sinh do cô trực tiếp đào tạo đã tham gia Liên hoan Nghệ thuật Châu Á Thái Bình Dương tổ chức tại TP.HCM năm 2019 và xuất sắc đoạt cúp Vàng, Bạc.
Bố mẹ Ca Dao đưa cô đi tham dự cuộc thi âm nhạc quốc tế |
Một cụ bà 80 tuổi cũng đến học, để thực hiện ước mơ tuổi trẻ của mình. Thấy cô tâm huyết như vậy, Ca Dao đồng ý giúp đỡ mà không thu học phí. Dạy được một thời gian, biết bà nội không có đàn organ để tập, cô xin một cây đàn mang lên phòng đưa cho bà. Cô cảm ơn cô trong nước mắt.
Chuyên biểu diễn piano cổ điển, Ca Dao có thể chơi tốt cả đàn organ và trống jazz. Ngoài ra, cô còn được thừa hưởng từ mẹ giọng hát hay, mượt mà, có âm vực rộng. Vì vậy, năm 2019, Ca Dao đã được Nhạc viện TP.HCM cùng với Dàn hợp xướng Trẻ Việt Nam lựa chọn tham dự vòng chung kết Cuộc thi Âm nhạc Quốc tế Chicago tại Mỹ.
Tháng 10 năm 2023, Ca Dao hoàn thành chương trình thạc sĩ piano. Đây là cấp học cao nhất về biểu diễn nhạc cụ, khép lại 16 năm theo đuổi bộ môn nghệ thuật đòi hỏi nhiều nỗ lực và đam mê tại Nhạc viện TP.HCM. Thành công của Ca Dao ngày hôm nay có một phần không nhỏ nhờ sự đóng góp của cha mẹ cô – những người bạn đồng hành thầm lặng, luôn ở bên cô trong suốt chặng đường.
Thi Lang
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/don-dua-dam-me-cua-con-den-thanh-cong-a1507498.html” name=””]