Có a, có b, tôi biết hai chữ đứng cạnh nhau là số ba, ba roi, ba bát cơm bữa nào tôi cũng phải ăn… cộng thêm dấu nháy đơn là chữ bà.
Lướt internet đã trở thành thói quen của tôi những lúc rảnh rỗi, “lướt sóng” vì những gì tôi thấy thường trôi qua. Nhưng khi nhìn thấy bức ảnh này, tôi đã dừng lại rất lâu và như có một sợi dây nào đó kéo tôi về quá khứ.
Trong ảnh, người mẹ đang nắm tay con trai và dạy cậu bé viết chữ. Lúc đó chắc hẳn là ban đêm. Hai mẹ con đang đi trên vỉa hè dưới ánh đèn đường. Trong hoàn cảnh không thuận lợi, cậu bé vẫn chăm chú, kiên nhẫn và nhạy bén. Khuôn mặt của mẹ cũng vậy. Nếu bỏ qua tất cả và chỉ nhìn hai mẹ con, chắc chắn người xem sẽ mỉm cười với rất nhiều hy vọng.
(Ảnh mạng) |
Từ lúc 11 tháng tuổi, cháu đã về ở với ông bà ngoại. Ngày ấy, dù nghèo nhưng trẻ em luôn được ở với bố mẹ. Tôi là cháu, cháu đầu lòng của ông bà ngoại, xa bố mẹ nên cả làng quý mến tôi.
Theo lẽ thường, lẽ ra ông bà phải là người yêu thương, chiều chuộng tôi nhất nhưng không, ông nội mới là người khó tính nhất. Anh sợ tôi hư hỏng, hư hỏng. Nếu có chuyện gì xảy ra với tôi, nếu có chuyện gì xảy ra với tôi, anh ấy sẽ không trả lại tiền cho bố mẹ tôi. bạn có thể”. Thế nên tôi rất khó chịu khi nghĩ rằng anh ấy ghét tôi vì tôi và anh ấy gây rắc rối, anh ấy chỉ bị 3 gậy trong khi tôi kém anh ấy 5 tuổi và bị 5 gậy.
Trẻ con nhanh quên lắm, có lẽ những đòn roi của anh lúc đó chỉ có tác dụng… gãi ngứa nên tôi cứ bày trò nghịch ngợm, còn anh chỉ làm ngơ trước mọi trò nghịch ngợm. Nhưng có một điều thầy dạy tôi rất nghiêm túc và không hề dùng roi, đó là học cách cư xử và chữ viết. Anh ấy dạy tôi sử dụng cả hai tay khi nhận hoặc đưa thứ gì đó cho ai đó. Thầy dạy tôi khoanh tay và cúi đầu khi chào người lớn. Khi cảm ơn và xin lỗi, mọi lời tôi nói đều phải có chữ “có” ngay từ đầu. Anh lấy một viên gạch viết chữ a lên sân. Anh ấy dạy tôi cách đọc a. Mỗi lần đi ngang qua sân đó tôi nhìn thấy chữ a và nhớ mãi. Anh nắm tay tôi vẽ lên trời cách viết chữ a.Khi tôi nhớ được chữ và biết di chuyển ngón tay từ phải sang trái, từ trên xuống dưới thì anh thêm chữ b vào.
Nếu có a, nếu có b thì tôi sẽ biết hai chữ đó đứng cạnh nhau là số ba, số ba, ba roi, ba bát cơm bữa nào tôi cũng phải ăn… cộng với cái dấu nháy đơn là từ bà ngoại. Bà có bà, có bà, bà sinh ra cha, bà sinh ra mẹ, không có bà thì không có cha mẹ, không có cha mẹ thì chắc chắn không có mình… nên con cái phải hiếu thảo, vâng lời. cha mẹ và ông bà.
Vài ngày sau, anh dạy tôi thêm một từ nữa. Nếu tôi biết bất kỳ từ nào, tôi sẽ gieo vần với nó. Thầy còn có chiêu “lừa”: Em mới học a, b nhưng thầy đã dạy em đánh vần bo bo sắc cha và xin “nợ”. ” Chiếc ô.
Anh “nợ” anh rất lâu dù ngày nào tôi cũng đòi hỏi. Tôi hỏi anh khi anh ghép những quân cờ, thẻ xe… khi ngày anh “trả nợ” và dạy tôi chữ thập, tôi òa lên sung sướng như gặp được ai đó. bạn cũ.
Tôi học đọc khá nhanh, nhưng học viết giống như đấu vật. Em biết viết chữ a, nhưng để “chỉ đạo” cây bút chì làm theo ý muốn của em sao cho tròn và đúng hình tròn (mà anh vẽ trên giấy xi măng) thì rất khó. Thấy tôi khóc, anh ấy đã ở phía sau tôi. Cúi xuống, bàn tay to bè thô ráp của anh tóm lấy tay tôi cùng cây bút chì bướng bỉnh. Anh ra lệnh cho cả hai chúng tôi bằng những lời động viên và khiêu khích: “Viết dễ hơn chăn bò, em chăn bò được mà không chăn được thư à?
Nhờ có anh mà cây bút chì trở nên “ngoan ngoãn” và mượt mà hơn. Lúc đó tôi không nhìn rõ mặt anh, không biết anh đang buồn, tức giận hay buồn cười…
Anh đã là mây trắng hơn 20 năm. Tôi không có bức ảnh nào của anh ấy, nhưng anh ấy luôn ở bên cạnh tôi, khi tôi đọc và viết, hay cúi chào chào hỏi. Bây giờ nhìn vào khuôn mặt của người mẹ trong ảnh, tôi nghĩ ông tôi lúc đó cũng như vậy, cẩn thận, hiền lành, kiên trì và chắc chắn ông đã mỉm cười đầy hy vọng.
Contest author: Nguyen Thi Thanh Binh (Thu Duc City, Ho Chi Minh City)
Mời các bạn viết và gửi những bức ảnh quý giá của mình tham dự cuộc thi Ảnh Đời Sống do Báo Phụ Nữ Thành phố Hồ Chí Minh tổ chức. Các bài dự thi xin vui lòng gửi về: – Tòa soạn Báo Phụ nữ Thành phố Hồ Chí Minh, 311 Điện Biên Phủ, Quận 3, Thành phố Hồ Chí Minh. Bên ngoài phong bì ghi rõ: “Ảnh trong cuộc thi dự thi”. Cơ cấu giải thưởng: – 1 Giải Nhất: 1 máy ảnh Canon Eos R100 trị giá 22.000.000 + 10.000.000 VNĐ tiền mặt. – 1 Giải Nhì: 1 máy ảnh Canon PowerShot V10 trị giá 16.000.000 + 5.000.000 VNĐ tiền mặt. – 2 Giải Ba: Mỗi giải trị giá 3.000.000 đồng tiền mặt. – 3 giải Khuyến khích: Mỗi giải trị giá 2.000.000 đồng tiền mặt. – 6 giải phụ cho tác phẩm được bình chọn nhiều nhất ( dựa trên lượt like và share trên trang Báo Phụ nữ TP.HCM và trên website Báo Phụ nữ TP.HCM mỗi tháng). Mỗi giải là 1 máy in Canon G1010 trị giá 3.500.000đ. Vui lòng xem thể lệ cuộc thi tại đây |
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/bai-du-thi-nhung-buc-anh-trong-doi-tam-anh-khien-toi-da-diet -nho-ong-thay-a1498690.html” name=””]