Đừng kêu gọi bình đẳng giới một cách sáo rỗng. Cũng đừng đề cao xu hướng “tự yêu mình” đầy ích kỷ. Cuộc sống đã quá khó khăn, mỏi mệt, sao phải bắt bẻ, xét nét những thứ vụn vặt, tiểu tiết?
Tôi là một phụ nữ thực tế, nên đã từ lâu (chính xác là từ khi có con), tôi chẳng còn trông đợi hoa hay quà cáp gì vào những ngày lễ lạt. Vì sao ư?
Vì tôi quá bận rộn để bận tâm đến mấy chuyện như thế. Tôi thậm chí còn không nhớ hôm nay là 20/10, cho đến khi thấy bao nhiêu phụ nữ kêu đòi bình đẳng với những lời than trách khi không nhận được hoa và quà từ người đàn ông của mình. Trên Facebook thì bao nhiêu chị em đang khoe nhau đủ thứ quà và hoa cùng bao tấm ảnh check in ở những nơi “xịn sò” vào cái ngày đặc biệt (đối với họ).
Đừng kêu gọi bình đẳng giới nghe sáo rỗng. Cũng đừng đề cao xu hướng “tự yêu mình” đầy ích kỷ (Ảnh minh hoạ) |
Nói ra, hẳn có người cho rằng có lẽ tôi lớn lên trong một gia đình mà bố chẳng bao giờ biết tặng hoa hay quà cho mẹ vào những dịp đặc biệt và bây giờ hẳn là cũng đang bất hạnh bên ông chồng khô như ngói. Không đúng nhé! Tôi hạnh phúc và hài lòng với cuộc sống hiện tại của mình, với những gì mà tôi đang có, cũng có thể vì tôi ít mưu cầu, tính tôi vốn dĩ cũng đơn giản.
Tôi thích hoa và vẫn thường tự đặt hoa dịch vụ để chưng trong nhà và trong phòng làm việc ở công ty. Những giỏ hoa tự mua không hề rẻ, nhưng bù lại nó đúng ý tôi thích, với cái giá mà tôi tự thấy là hợp lý thay vì xót ruột hay khó chịu khi được ông chồng tặng bó hoa không đúng “gu” mình với cái giá chặt chém ngày lễ.
Thích quà tặng ư? Bất cứ khi nào tôi nổi hứng, tôi vẫn tự đặt mua online nước hoa, giỏ xách hoặc đủ thứ đồ linh tinh của phụ nữ hoặc shopping ở các trung tâm thương mại để “tự thưởng”. Vậy, hà cớ chi tôi phải thấp thỏm chờ đợi chồng vào mấy ngày lễ lạt để rồi khi ông ấy về nhà với tay không thì lại cau có, thất vọng vì ông ấy quên mua quà hay thậm chí còn không biết nước mình có riêng một ngày dành cho phụ nữ.
Việc của chồng tôi là đem tiền về đủ để tôi không phải lo chuyện thiếu trước hụt sau mà chẳng cần biết đến thu nhập của tôi nhiều hay ít. Thế là đủ! Còn thì chồng tôi có cù lần, có thô kệch hay có hay đuểnh đoảng, tôi cũng chấp nhận. Cuộc sống đã quá khó khăn, mỏi mệt rồi, chẳng phải chỉ cần quan tâm đến những cái cơ bản và chung tình với nhau, sao phải bắt bẻ, xét nét những vụn vặt, tiểu tiết?
Tôi vẫn hay “tự thưởng” cho mình mà chẳng trông đợi ai (Ảnh minh hoạ) |
Đừng kêu gọi bình đẳng giới một cách sáo rỗng. Cũng đừng đề cao xu hướng “tự yêu mình” đầy ích kỷ. Chỉ cần biết nhìn vào ưu điểm của đối phương, biết cân bằng hai phía, biết nhận ra đâu mới là giá trị thực sự của hạnh phúc đó mới là điều quan trọng của người phụ nữ.
Bỏ qua những bóng bẩy hình thức bên ngoài, không lấy cuộc sống của người khác làm thước đo cho hạnh phúc của mình… thì người phụ nữ nào cũng có thể cảm nhận hạnh phúc mà không cần trông đợi hoặc lệ thuộc vào ai khác.
Hiểu được như vậy chắc thế giới đâu cần những ngày như 8/3 hay 20/10, khi mà ngày nào phụ nữ chúng ta cũng là ngày hạnh phúc!
Đỗ Thu Vân (quận 7, TPHCM)
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/phu-nu-thich-qua-gi-tam-nao-roi-ma-con-doi-chong-tang-hoa-a1475818.html” name=””]