Có lẽ thầy Dương và hộp kem chứa đựng “ma thuật” là ký ức sống động nhất trong tuổi thơ của biết bao học sinh trường tôi.
Giữa thời buổi hiện đại, món ăn nào cũng đòi hỏi vừa ngon, vừa đẹp, vừa lạ. Ngay cả những món ăn truyền thống cũng vẫn phải cố gắng “cải biên”, “sáng tạo”, “màu mè” nhất có thể trên cái nền cơ bản thì mới hấp dẫn. Tôi thích cách những cây kem vẫn giữ được hình dáng và mùi vị như một món quà dành cho những người trung niên đang rưng rưng nhìn về tuổi thơ đã xa.
Xe kem huyền thoại của tuổi thơ |
Kem của ai… kem ở đây…
Chúng ta là lứa tuổi 8X đang sống trong thời kỳ chuyển giao, lưng chừng giữa một chút cổ điển, hoài cổ của những năm 1980, 1990 và đầu những năm 2000. Có lẽ vì thế mà tuổi thơ của chúng ta luôn ở đó. ngọt ngào dẫu những năm tháng ai cũng trăm bề thiếu thốn. Vào thời điểm đó, không có cách nào để ăn sáng đầy đủ trước khi đến trường. Vì vậy, thỉnh thoảng xin được vài chục đồng để mua quà bánh là điều may mắn.
Khi còn học tiểu học, sáng sáng tôi theo mẹ gánh rau, theo cô đến trường. Người mẹ bán rau ở chợ lụp xụp gần trường, đợi tôi tan học, hai đứa dắt nhau về. Bữa nào bán được nhiều, mẹ tôi hãnh diện móc ra vài chục đồng cho tôi ăn bánh. Nói là bánh chứ thực ra trong trường chỉ có hộp kem có chuông leng keng của một ông già tên Dương. Lũ trẻ quây quần bên “kem ông Dương” để mua 1 cây vào giờ ra chơi.
Hộp kem của Tang là một kho chứa đầy bí mật. Đó có thể là những que kem hai đầu nhiều màu sắc được làm từ siro trộn với quất và đường rồi ướp lạnh cho đông đặc lại. Người ta gọi là “kem”, tức là kem que, để phân biệt với “kem ống” – một loại kem cao cấp hơn được làm từ sữa, bột kem trộn với đậu đen, đậu xanh, nhãn, dừa, sữa, mít… ép thành từng viên. khuôn là một ống thép dài. Kem chỉ có vị ngọt dịu nhưng nhanh tan, vì thành phần chính vẫn là nước. Kem ống vừa béo vừa thơm, dẻo và bùi, đắt gấp 3 kem hộp. Những ly kem thơm ngon là một phần tuổi thơ tươi đẹp của chúng ta.
Kem |
Học trò trường ấy, bây giờ có nhiều người thành đạt làm ông bà rồi, nhưng gặp nhau hỏi ông Dương có còn kem không. Có lẽ thầy Dương và hộp kem chứa đựng “ma thuật” là ký ức sống động nhất trong tuổi thơ của biết bao học sinh trường tôi. Chúng tôi nhớ hộp kem, nhớ chiếc chuông đồng anh nhặt được kêu leng keng với tiếng kêu khản đặc “Ai… kem… kem đây…”. Sau này, chúng tôi ngạc nhiên khi biết về kỹ thuật làm đông kem từ đá và muối thô sơ của anh Dương. Dưới con mắt trong veo của một đứa trẻ, anh là một thầy phù thủy tài ba.
Bây giờ, thỉnh thoảng tôi vẫn gặp vài “ông Dương” khác đứng trước cổng trường, bên chiếc xe tải cũ kỹ chở những thùng kem đủ loại: kem que, kem ốc quế, kem ốc quế… Hôm đó, hai mẹ con tôi dừng lại mua mỗi người một cây về đứng ăn tại chỗ. Kem vẫn giữ nguyên hình dạng và hương vị như trước, tuyệt vời làm sao! Tôi chợt ứa nước mắt trong lòng khi nhìn hình ảnh ông già đi “buôn kỷ niệm” một thời.
Bánh mì kem huyền thoại
Bánh kem tuổi thơ |
Nếu ai cho rằng một ổ bánh mì phải kẹp thịt, kẹp sandwich… mới đúng điệu thì e rằng người đó chưa biết đến món bánh mì kem của lứa tuổi 8X. Không rõ ai đã nghĩ ra ý tưởng bẻ một ổ bánh mì và nhận ở giữa là vài muỗng kem dẻo, mát lạnh. Bên trên lớp kem, người bán rắc thêm lạc rang giã nhỏ, rưới chút sữa đặc Ông Thọ béo ngậy. Vậy là có một ổ bánh mì kem vừa mềm, vừa béo, vừa mát lạnh trong miệng. Đứa trẻ bị sún răng, không kịp cắn chiếc bánh mì, kem chảy thành dòng thì sẽ càng có nhiều kỷ niệm.Nhưng nước lèo sũng nước, thà ăn từ từ còn hơn chống cự khi cứ trưa trưa chiều chị bán bánh mì kem lại đẩy xe len lỏi khắp hang cùng ngõ hẹp trong xóm.
Xe bánh mì kem nhỏ xíu, gồm một chiếc hộp vuông buộc vào sau ghế ngồi đựng kem các loại và một túi bánh mì nhỏ rỗng. Mở nắp hộp kem, thò mặt vào, giả vờ chọn kem này, kem kia nhưng thực chất là để “làm nóng” khuôn mặt trong hộp kem mát lạnh, giải nhiệt giữa trưa hè. Khi đó, mọi người trong gia đình đều nghèo. Mỗi xóm 1, 2 nhà có “ti vi” để xem cải lương, phim kiếm hiệp, sao không có tủ lạnh như bây giờ. Hộp kem của chị bán bánh mì kem thực sự là “tài sản” đáng mơ ước của lũ trẻ. Có người còn hùng hồn tuyên bố sau này lớn lên kiếm được tiền, thứ đầu tiên mua chính là hộp kem giống như vậy.
Sau mấy chục năm, người bạn đó đã mua bao nhiêu thùng kem, tôi không biết nhưng tôi tin chắc rằng chiếc bánh mì kem thơm ngon sẽ vẫn ngọt ngào trong tim chúng ta mỗi ngày. Đôi khi nhớ món ăn cũ quá, tôi cũng tự làm cho mình một ổ bánh mì kem. Kem bây giờ là loại kem ngon nhất trong siêu thị, hương vị thơm ngon nhưng vẫn không thể so sánh với vị kem đơn giản và bình dân ngày xưa. Cắn một miếng bánh mì kem mà vẫn rưng rưng cả một trời đẹp với những món ăn hoài cổ, nhất là khi món đó làm quà lại phải dành dụm một số tiền không hề nhỏ, dành dụm trong nhiều ngày để cùng nhau mua về ăn cùng nhau.
bảng hiệu kem
Đĩa kem luôn được sơn cẩn thận |
Lớn hơn một chút, 8X dần quen với việc ngồi nhóm ba người ở những quán kem rất bình dân.
Nếu như kem que, kem ống đơn giản thì kem que có vẻ cầu kỳ hơn. Đó là những khối kem mềm mịn làm từ bột kem sữa hòa quyện với các hương vị trái cây: kem dừa thơm lừng, kem sầu riêng ngọt ngào, kem nhãn dai dai, kem khoai môn tím ngọt ngào… Được cắt nhỏ bán theo ký nên kem “chết tên” ký hiệu kem.
Nhóm ít người có thể gọi cả kg kem các loại. Kem được cắt thành những miếng vuông vừa phải, trộn đều, bày ra đĩa nhỏ, bên trên rắc chút dừa nạo, vài sợi mứt đu đủ, mứt chùm ruột đỏ. Cuối cùng, chủ quán pha siro dâu hoặc cam tùy theo yêu cầu, thêm một ít sữa Ông Thọ và một nhúm đậu phộng rang giã nhỏ. Nhìn đĩa kem được trang trí cẩn thận như một cô gái xinh đẹp trong ngày ra mắt nhà chồng, ai mà không yêu cơ chứ!
Thời chưa có kem ngoại nhập béo ngậy như hiện nay, kem được coi là món ăn thời thượng. Kem, ngọt vừa phải, hương vị trái cây hòa quyện với sữa và nước cốt dừa tạo nên thứ gì đó dễ gây nghiện. Vài sợi dừa, mứt… rắc lên trên cũng biết cách phối hợp nhịp nhàng để tạo thành thú nhai cho vui. Xắn từng muỗng kem, thong thả trong miệng, thích thú trò chuyện, thấy đời cũng nhẹ nhàng, thi vị… như cây kem.
Lúc đó thanh niên nam nữ quen nhau, tình cảm rất trong sáng. Quen nhau đã lâu, anh trai mới dám rủ em gái đi ăn kem. Nhưng cũng hiếm khi bắt gặp những cặp đôi đi một mình, đa phần họ rủ thêm “đồng minh”. Cuộc tình mới có thành công hay không một phần phụ thuộc vào việc người anh có biết khéo léo chọn quán kem ngon, có biết chuẩn bị “túi tiền” dư dả để chiêu đãi “đồng minh” hay không…
Nhưng dù cuộc tình có tan thành mây khói, cũng chẳng ai dám đổ lỗi cho… kem. Bởi nó là món ngọt mà ít nhiều trong chúng ta ai cũng dành cho một góc đặc biệt trong ngăn ký ức.
Trần Huyền Trang
Ảnh: Internet
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/tuoi-tho-ngot-en-ca-rem-a1495212.html” name=””]