Nếu nói về độ tác động đến vị giác cũng như độ gây thương nhớ thì chắc hẳn món bánh dân dã không món ngon nào có thể bỏ qua.
Nếu ai đó hỏi tôi thích ăn gì mỗi lần lên Đà Lạt, tôi sẽ không ngần ngại trả lời ngay rằng bánh căn – một món ăn đường phố không có gì bắt mắt nên có phần hơi “lép vế”. Tuy nhiên, nếu nói về sức ảnh hưởng đến hương vị cũng như mức độ gây cảm giác nhớ nhung cho người ăn thì món bánh dân dã không món ngon nào có thể bỏ qua.
Bánh căn là một loại bánh làm từ bột gạo, nhỏ tròn, dẹt như cái chén cạn, phổ biến ở miền Trung, hình dáng giống bánh khọt ở các tỉnh phía Nam nhưng có màu trắng (bánh khọt vàng). .
“Ngoại hình” mộc mạc là vậy, nhưng hấp dẫn không kém món ngon – Ảnh: Cao Hoàng Yến |
Mình biết đến món bánh gây nghiện này khi lên Đà Lạt lâu rồi. Thoạt nhìn quán vỉa hè lúc đó bàn ghế còn sơ sài, bếp bánh đặt trước quán trông không được vệ sinh cho lắm, mình hơi hoang mang. Nhưng sau khi ăn một lần, dư vị của quán ăn ấy cứ thôi thúc tôi quay lại Đà Lạt mãi. Thậm chí có lần đi Nha Trang bận việc không ghé Đà Lạt, tự dưng lên cơn thèm bánh căn thì có đứa em ngồi trên xe vui vẻ nhắc. Anh rể thương tình nên chạy xe lên Đà Lạt nuôi cô em vợ xấu số cho thỏa cơn thèm. Cũng phải mở ngoặc và đóng ngoặc là cả nhà đều “mê” món này chứ không riêng gì mình.
Mỗi lần thưởng thức bánh căn Đà Lạt, mình thường gọi combo: bánh căn – sữa chua phô mai – sữa đậu nành nóng. Khác với bánh khọt, bánh căn không có nước cốt dừa nên dù ăn nhiều bạn cũng thấy no mà không ngán.
Nguyên liệu để làm bánh căn không có gì đặc biệt ngoài bột gạo, yếu tố quyết định món bánh này ngon hay dở là phụ thuộc vào nước chấm ăn kèm.
Có một điều lạ là dù chấm nước mắm tỏi ớt hay mắm nêm ăn với bánh căn thì đều ngon và hấp dẫn như nhau. Cách pha nước chấm cũng là nét đặc trưng của mỗi quán, có thể nói nhìn quán bánh xèo hay phục vụ khách là biết cách “trình bày” nước chấm của quán. Và để món bánh căn kích thích vị giác thì không thể thiếu xoài bằm ăn kèm với xíu mại.
Ngày nay, bánh căn được “biến tấu” với nhiều “nhân” ăn kèm khác nhau như trứng cút, trứng gà, tôm, mực, thịt bò, chả lá… để phục vụ nhu cầu ẩm thực đa dạng của thực khách. Nhưng với tôi, chỉ cần một đĩa bánh căn không có topping ăn kèm với chén xíu mại, nước mắm (hoặc mắm ruốc), xoài bằm là đủ.
Đĩa bánh thập cẩm với nhiều loại nhân ăn kèm – Ảnh: Cao Hoàng Yến |
Tôi, một du khách yêu thích khám phá đặc sản địa phương, không có ý định “review” cho những quán ăn ngon, nổi tiếng về hương vị và ẩm thực “ruột” chẳng giống ai. Chỉ là vào một chiều mưa, chợt nhớ một món ăn luôn nằm trong danh sách “phải ghé” mỗi khi đặt chân đến thành phố này, dù một năm có khi lên Đà Lạt đôi ba lần và Đà Lạt thì có rất nhiều. món ăn không kém phần hấp dẫn. Đôi khi, tôi đi tìm một vài địa chỉ bán bánh căn ở TP.HCM chỉ nhận được cảm giác thất vọng dù người bán đã cố gắng thổi vào cái hồn của món “bánh căn Đà Lạt” thần thánh.
Không biết có phải do bánh căn ở TP.HCM không ngon bằng bánh xèo Đà Lạt hay do mình đang ăn trong không khí nóng nực, giữa sự xô bồ của thành phố thay vì cảm nhận. ớn lạnh, vừa ăn vừa cho ăn. Tay đút túi áo nhìn ra đường sương mù lất phất mưa bay, thật thiếu hương vị của món ăn đặc trưng nơi phố núi.
Chúng tôi cười
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/banh-can-mon-binh-dan-gay-thuong-nho-a1497134.html” name=””]