Nếu nạn nhân đủ cứng rắn để dùng biện pháp mạnh hoặc sẵn sàng ly hôn dù không có bằng chứng thì sẽ không ai dám ngoại tình.
Vừa loay hoay tìm bằng chứng, vừa tốn thời gian, tâm trí, tiền bạc và phí cả năng lượng sống (ảnh minh họa) |
Đọc bài viết Đâu là bằng chứng ngoại tình? , tôi bức xúc với những điều mà bài báo đề cập, cụ thể là sự bất cập của pháp luật trong việc xác định tội “ngoại tình”.
Luật chưa đầy đủ, thiếu thực tiễn, nhưng liệu người ta có thực sự cần bằng chứng ngoại tình để chấm dứt một cuộc hôn nhân, khi sự phản bội đã quá rõ ràng?
Khác với các tội phạm khác, chứng cứ vi phạm hôn nhân và gia đình không những khó xác định mà còn dễ bị bào chữa hoặc đổ lỗi cho lý do khác, thậm chí người bị hại dễ bị lật tẩy. tình huống bởi những lý do như ghen tuông bóng gió, suy diễn, tin lời đồn thổi của người khác hơn là tin vợ/chồng…
Trên thực tế, trừ những người quá ngây thơ, mù quáng, bị “cắm sừng” mà không biết, còn lại hầu hết chúng ta đều có thể cảm nhận được đối phương đã phai nhạt hoặc mất đi tình cảm với mình.
Những biểu hiện ở đối phương không khó nhận ra: bỏ bê phòng ngủ, chăm sóc nhà cửa, con cái, thu nhập giảm sút, hay vắng nhà ngoài giờ làm, dễ cáu gắt vô cớ, hay chê bai, lúc nào cũng ôm điện thoại.. .Nhìn chung, người trong cuộc, đặc biệt là phụ nữ thường tinh tế, nhạy cảm, trực giác hoặc giác quan thứ 6 luôn khiến họ dễ dàng cảm nhận được những thay đổi ở người ngoại tình.
Hầu hết các trường hợp không ly hôn được là do “chủ nhân” còn vướng mắc điều gì đó, chưa chịu buông bỏ, lệ thuộc tài chính, sợ cô đơn, sợ con cái sống cảnh không cha không mẹ, sợ thị phi. . phi, không chia được tài sản… chứ chưa hẳn là do thiếu bằng chứng ngoại tình của người kia.
Trừ trường hợp họ cố tình tìm bằng chứng ngoại tình để ly hôn có lợi cho mình (được giao quyền nuôi con, chia tài sản nhiều hơn, yêu cầu cấp dưỡng nuôi con, v.v.), khi họ muốn chấm dứt hợp đồng, nếu xét thấy bên kia không có ý định “ăn năn” và cuộc hôn nhân không còn cứu vãn được thì đơn phương ly hôn không khó.
Thay vì chờ đợi luật hoàn hảo, hãy dựa vào lý trí của bạn. Đó là vị quan tòa công minh và sáng suốt, nhưng đôi khi vì quá yếu đuối, lệ thuộc hay buồn phiền mà chúng ta bỏ qua sự phán xét của lý trí.
Thường thì sự dễ dàng tha thứ sẽ khiến kẻ ngoại tình trở mặt và tái phạm. Nếu nạn nhân đủ cứng rắn để dùng biện pháp mạnh hoặc sẵn sàng ly hôn không thương tiếc dù không có bằng chứng pháp lý, thì tôi tin, không ai dám coi thường người bạn đời của mình. Nó không quan trọng nếu pháp luật yêu cầu bằng chứng tại thời điểm đó.
Tôi nghĩ “Dù muốn dù không” thì cũng không nên níu kéo. Vì một bên khăng khăng trưng ra bằng chứng ngoại tình, bên kia cứ loay hoay đi tìm bằng chứng, vừa lãng phí thời gian, tâm trí, tiền bạc, vừa lãng phí năng lượng sống.
Đỗ Thu Vân (TPHCM)
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/can-chi-chung-cu-ngoai-tinh-a1497310.html” name=””]