Anh luôn nghĩ, vợ chỉ cần làm hậu phương vững chắc cho chồng phát triển sự nghiệp. Người phụ nữ quá giỏi giang sẽ lấn lướt, xem thường chồng.
Sau khi tôi đi công tác về, vợ chồng tôi vẫn chưa nói chuyện với nhau. Hơn 10 năm lấy nhau, đây là lần chúng tôi giận nhau lâu nhất.
Chuyện là, anh không muốn tôi đi cùng sếp, nhưng đã làm việc thì phải có trách nhiệm với công việc mình làm, nên tôi vẫn đi, mặc kệ anh bực bội hay giận dỗi. Đến đây, chắc nhiều người nghĩ chồng không muốn cho tôi đi đâu vì ghen, song nếu anh ghen thì còn có lý và tôi không bực bội thế này.
Chồng tôi không thích tôi tập trung cho công việc (Ảnh minh họa) |
Sếp của tôi là phụ nữ, chứ không phải là nam giới. Từ trước tới nay các mối quan hệ đồng nghiệp của tôi rất rõ ràng, chồng tôi cũng chưa từng tỏ ý nghi ngờ vợ. Vấn đề nằm ở chỗ chồng tôi là một người đàn ông gia trưởng, anh giữ quan điểm phụ nữ chỉ cần đứng sau làm hậu phương cho chồng là được. Đàn bà mà giỏi giang, kiếm ra tiền sẽ không coi chồng ra gì, lấn lướt chồng.
Tôi nào phải người mưu cầu quá nhiều ở sự nghiệp hay có tư tưởng “bán mạng” cho công việc, bỏ mặc gia đình, con cái. Trong vòng 5-6 năm đầu mới kết hôn, tôi chọn những công việc nhàn nhã, hết giờ làm về nhà đón con, lo cơm nước.
Từ lúc lấy nhau tới giờ, công việc của chồng tôi khá tốt. Số tiền anh làm ra đủ để lo những việc lớn như: mua nhà, mua xe, đầu tư và tích lũy. Hàng tháng anh vẫn đưa một khoản để lo sinh hoạt phí và đóng tiền học cho các con. Tôi luôn thấy may mắn vì mình có người chồng giỏi giang, là chỗ dựa vững chắc cho vợ.
Tôi biết, ở thành phố lớn, với mức lương hơn 10 triệu đồng của tôi, sau khi trừ đi các chi phí cá nhân thì chẳng còn bao nhiêu, chỉ đủ phụ chồng đóng tiền điện, nước và một số khoản chi phí nhỏ. Chồng tôi chưa bao giờ tỏ ý coi thường vợ . Anh không biết lương tôi bao nhiêu và luôn nói: “Em đi làm để giao tiếp xã hội là đủ rồi”. Nhưng khi con cái lớn hơn, tôi cũng nhàn hơn và bắt đầu có suy nghĩ khác.
Không làm ra nhiều tiền, tôi không dám sắm sửa gì cho bản thân, vì tôi luôn nghĩ đó là tiền chồng vất vả làm ra, không thể chi tiêu phung phí. Hàng tháng, tôi chỉ mua một hai chiếc quần áo thương hiệu bình dân. Thỉnh thoảng bạn bè rủ tôi mới đi spa. Nếu thu nhập cao hơn, tôi chắc chắn sẽ yêu chiều bản thân nhiều hơn.
Cách đây 4 năm, tôi xin việc ở một công ty mới thành lập. Vì gắn bó từ đầu, lại có năng lực, tôi sớm được đề bạt lên vị trí trưởng phòng kinh doanh, thu nhập của tôi cao hơn nhiều so với hồi “an phận” trong công việc. Ngoài lương, tôi còn có các khoản hoa hồng.
Thu nhập cao khiến tôi tự tin hơn (Hình minh họa) |
Vì công việc bận rộn hơn, tôi phải thuê người giúp việc theo giờ. 5 giờ chiều, chị ấy đến giúp chúng tôi nấu nướng, dọn dẹp tới khoảng 7 giờ tối. Một số công việc vặt phát sinh khi chị giúp việc đã về thì hai vợ chồng chia nhau làm. Các con tôi cũng thuê người đưa đón. Trong tuần, tôi và chồng vẫn cố gắng đến trường đón con từ 1-2 lần. Ban đầu chồng tôi không đồng ý, nhưng tôi nói sẽ trả hết toàn bộ chi phí nên anh đành chịu.
Dù công việc bận tới đâu, tôi cũng cố gắng có mặt ở nhà lúc 7 giờ tối để lo cho các con, cùng con ôn bài. Tôi không bỏ mặc con cái, nhưng chỉ cần tôi về muộn hơn chồng một chút, anh cũng tỏ thái độ không vui. Đã nhiều lần thấy thái độ của anh tôi cũng muốn làm ầm ĩ, nhưng tôi nín nhịn, cho qua chuyện, vì chồng tôi cũng không phải kiểu người giận dai.
Hơn 4 năm qua, công việc của tôi tốt lên, thu nhập cao hơn và may mắn là công việc của chồng tôi vẫn ổn định như trước. Không phải vì anh thất bại mà thối chí và đố kỵ với thành công của vợ nhưng rõ ràng anh không muốn tôi vươn lên.
Từ lúc thu nhập cao hơn, tôi cũng tự tin hơn, mạnh dạn đầu tư cho bản thân nhiều hơn, mua quần áo, mỹ phẩm đắt tiền thay vì dùng đồ bình dân. Lúc rảnh, tôi đưa ba mẹ đi du lịch. Ngay cả bạn bè gặp khó khăn, tôi cũng công khai giúp đỡ mà không phải giấu diếm.
Những việc đó trước đây tôi chưa làm được, vì không muốn dùng tiền của chồng. Tôi nghĩ những thay đổi này rất tích cực và không gây hại cho hôn nhân.
Dù thu nhập của bản thân cao hay thấp, sự tôn trọng chồng của tôi cũng không thay đổi. Bởi với tôi, anh vẫn là người chồng chuẩn mực. Nhưng việc anh kìm chân tôi lại khiến tôi thấy buồn. Tôi nghĩ mình sẽ không bỏ cuộc, không từ bỏ công việc để trở thành một người “an phận” như trước kia. Tôi chỉ mong chồng sẽ thay đổi để hiểu và ủng hộ.
Thu Phương
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/chong-kho-chiu-khi-vo-kiem-ra-tien-a1461534.html” name=””]