Bức ảnh này được chụp vào ngày mồng 2 Tết Kỷ Mão 1963, khi bố mẹ tôi đưa các con đi chúc bà ngoại một năm mới vui vẻ. Tôi đã… nằm trong bụng mẹ.
Bố tôi là con trai duy nhất của ông bà nội tôi. Mẹ tôi kể, khi đứa con thứ ba chào đời, ông bà ngoại đã đến bệnh viện Grall thăm con dâu và các cháu và an ủi mẹ tôi: “Chúng tôi không quan tâm đến cháu trai, cháu gái. Con hãy yên nghỉ nhé . quý giá, mọi đứa trẻ đều hạnh phúc”.
Bố tôi nhất quyết nói với mẹ: “Ba cô con gái là đủ rồi. Tôi muốn nuôi dạy con mình thật tốt”.
Tuy nhiên, khi mang thai lần thứ 4, mẹ tôi rất muốn sinh con trai để “gánh nghiệp nối dõi tông đường”, vì thương bố mẹ chồng. Mẹ tôi biết rằng, đối với một gia đình gốc Hoa, việc có một đứa cháu “trăm tuổi đứng vững” là điều rất quan trọng. Mẹ càng thương tôi hơn khi ông bà không gây áp lực cho con dâu.
Khi mẹ sinh con lần thứ tư, tôi sinh ra, vẫn là… con gái. Mẹ nhớ lại: “Khi sinh con, tôi rất thất vọng. Thấy mẹ cô buồn, ông bà và bố càng thương cô hơn. Ông bà bảo cho con bú nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì bé biết…”.
Có lẽ tôi thực sự “biết tuốt” nên từ lúc sinh ra cho đến năm 5 tuổi, tôi cứ ốm đau khổ sở. Lúc 3 tuổi, tôi bị bệnh nhiều lần đến nỗi tưởng chừng mình sẽ không qua khỏi. Mẹ tôi nói: “Khi con ốm, bố lo lắng rất nhiều. Có khi tôi ngồi canh suốt đêm không chịu đi ngủ. Dù ông bà và mẹ tôi có nói gì thì họ cũng không chịu thay thế tôi. Bố còn nói, có lẽ Tử Giới (họ tôi) biết mẹ muốn có con trai nên…” Nghe bố nói vậy, ông bà tôi phải mắng tôi…
2 năm sau khi sinh tôi, em trai tôi cũng chào đời. Sau này mẹ tôi cứ trêu ông bà, bố tôi: “Nếu con nói con nào cũng được, nếu Năm Lãnh (tên em trai tôi) đủ tháng tuổi thì con và ông bà nội sẽ nướng heo sữa cho cả nhà. hàng xóm.”
Sau khi bố tôi qua đời, mẹ tôi nhờ tôi dọn dẹp tủ hồ sơ của bố. Tôi bàng hoàng khi tìm và cho cả nhà xem những trang nhật ký bố tôi đã đánh máy, trong đó có hàng chục trang kể về ngày ông đưa mẹ tôi về sinh ra tôi.
“Tôi biết tại sao tôi có nhiều con gái đến vậy. Tôi chắc các bạn đã nói với nhau ở đây… các bạn sinh ra đã có tình yêu. Tôi chào đón bạn như một món quà của cuộc sống.”
Đọc xong, chị em tôi đều khóc. Không thể nghĩ rằng trong một gia đình Trung Quốc, ông bà và cha đều rất bình đẳng, không có sự phân biệt giữa con trai và con gái.
Ở góc độ này, tôi và 5 chị em tôi đều được ông bà, cha mẹ yêu thương, chăm sóc và nuôi dưỡng như nhau, không thiên vị đứa con trai út. Nghe bạn bè kể, có gia đình dù vợ chồng yêu nhau nhưng vì không có con trai nên phải chia tay trước áp lực của bố mẹ chồng. Tôi rất ngạc nhiên và thông cảm.
Mỗi lần nhìn lại những bức ảnh cũ, những trang đánh máy trong nhật ký của cha, trong lòng chúng ta lại thấy biết ơn tình yêu thương bình đẳng của ông bà, cha mẹ dành cho con cháu.
Contest author: Lam Minh Trang (HCMC)
Mời các bạn viết và gửi những bức ảnh quý giá của mình tham dự cuộc thi Ảnh Đời Sống do Báo Phụ Nữ Thành phố Hồ Chí Minh tổ chức. Các bài dự thi xin vui lòng gửi về: – Tòa soạn Báo Phụ nữ Thành phố Hồ Chí Minh, 311 Điện Biên Phủ, Quận 3, Thành phố Hồ Chí Minh. Bên ngoài phong bì ghi rõ: “Ảnh trong cuộc thi dự thi”. – Hoặc email: nhungbucanhtrongdoi@baophunu.org.vn. Tiêu đề ghi rõ: “Những bức ảnh trong cuộc thi dự thi”. Cơ cấu giải thưởng: – 1 Giải Nhất: 1 máy ảnh Canon Eos R100 trị giá 22.000.000 + 10.000.000 VNĐ tiền mặt. – 1 Giải Nhì: 1 máy ảnh Canon PowerShot V10 trị giá 16.000.000 + 5.000.000 VNĐ tiền mặt. – 2 Giải Ba: Mỗi giải trị giá 3.000.000 đồng tiền mặt. – 3 giải Khuyến khích: Mỗi giải trị giá 2.000.000 đồng tiền mặt. – 6 giải phụ cho tác phẩm được bình chọn nhiều nhất ( dựa trên lượt like và share trên trang Báo Phụ nữ TP.HCM và trên website Báo Phụ nữ TP.HCM mỗi tháng). Mỗi giải là 1 máy in Canon G1010 trị giá 3.500.000đ. Vui lòng xem thể lệ cuộc thi tại đây |
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/bai-du-thi-nhung-buc-anh-trong-doi-ba-biet-tai-sao-ba-nhieu -con-gai-a1502173.html” name=””]