Có rất nhiều nghiên cứu nói về sự kỳ diệu của cái bắt tay. Nào là giúp giảm stress, giúp gắn kết, giúp tăng hormone hạnh phúc, giúp làm lành vết thương…
Trong tình yêu, cái bắt tay khó có thể làm giả được (ảnh minh họa) |
1. Trước mắt tôi vừa lướt qua một đôi nam nữ đang nắm tay nhau. Người đàn ông ban đầu đi trước người phụ nữ một bước. Anh dừng lại đợi cô, anh đưa tay ra cho cô nắm và họ cùng nhau bước đi. Thế thôi, tôi quan sát họ cho đến khi cây cối che phủ họ. Mong không có trở ngại nào trên đường đời khiến họ phải buông tay.
Hình ảnh hai người nắm tay nhau, lẽ ra là bình thường, lại thường khiến tôi xúc động. Một cặp đôi nắm tay nhau đi trên vỉa hè giữa thành phố rộng lớn này. Họ hạnh phúc, đó là điều chắc chắn. Nhưng, họ là gì của nhau? Họ là vợ chồng hay tình nhân? Người yêu ơi, nắm tay nhau được bao lâu? Vợ chồng nắm tay nhau được bao lâu? Nắm tay nhau đi đám cưới bạc vàng kim cương, bước đến nấm mồ đôi lứa nằm bên nhau cười từ giã cõi đời?
Tôi nghĩ ai cũng thích được nắm tay, đặc biệt là phụ nữ – những người giàu cảm xúc và thích bày tỏ mong muốn được nắm tay người mình yêu mọi lúc, mọi nơi. Ai giỏi che giấu sẽ nắm tay nhau trong không gian chỉ có 2 người. Người ta có thể nói dối, thậm chí có thể đến với nhau mà không cần tình yêu; nhưng nắm tay như một nhu cầu tự nhiên, nắm tay đầy tình cảm, ấm áp là không thể, rất khó.
Có rất nhiều nghiên cứu nói về sự kỳ diệu của cái bắt tay. Nào là giúp giảm căng thẳng, giúp gắn kết, giúp tăng hormone hạnh phúc, giúp chữa lành vết thương… Nhà tâm lý học James A. Coan của Đại học Virginia (Mỹ) từng nói: nắm tay bất kỳ ai cũng giúp giải tỏa căng thẳng trong cơ thể, nhưng nắm tay với đối tác của bạn ảnh hưởng đến các phần của quá trình kiểm soát lo lắng, được cho là có liên quan đến việc cảm nhận và phản ứng với cơn đau do chấn thương. hoặc bệnh tật.
Hình ảnh minh họa – Shutterstock |
2. Khi con trai tôi còn nhỏ, tôi đã gửi nó đến một trường tư thục. Ngôi trường là một ngôi nhà lớn nên gia đình chủ sở hữu và một số giáo viên ở tầng trên cùng. Đưa con đi, tôi gặp luôn chủ trường. Cô ấy có vẻ ngoài đáng yêu, giống như một phụ nữ Hàn Quốc thanh lịch và tôi cũng như nhiều bậc cha mẹ, đã yêu cô ấy ngay từ đầu.
Do tăng ca, nhiều khi tôi đến đón con muộn nên gặp chồng chủ trường đi xe phân khối lớn trở về. Anh quá trẻ và đẹp trai, phong cách năng động, tự tin, trẻ hơn chủ trường.
Một hôm, một nhóm phụ huynh thân thiết được mời đi ăn cơm với thầy cô giáo trong trường nhân dịp 20/11. Cởi giày, tôi cúi xuống nhìn và vô tình phát hiện phía bàn bên kia là cô chủ nhiệm. bí mật nắm tay vị khách nam dưới gầm bàn. Vị khách đó là một phụ huynh trong hội phụ huynh mà tôi tham gia.
Thấy chuyện lạ, tôi “tám” với một cô giáo mà tôi thân như chị em. Cô ấy nói rằng cô ấy đã nhìn thấy họ bí mật nắm tay nhau như thế vài lần. “Chắc chắn họ là tình nhân. Mà cũng đúng, trường chủ phu quân có một cái tuổi còn rất trẻ bạn gái, công khai đưa đón. Nhưng anh ấy đã từ chối ly hôn, vì lợi ích của con cái và bố mẹ anh ấy”, giáo viên nói.
Ừ thì có những cặp đôi đã không còn nắm tay nhau. Họ chọn cách sống “nhắm mắt đưa chân”, họ chọn nắm tay người khác, hoặc công khai hoặc lén lút dưới gầm bàn, với lý do “giữ gia đình cho con cái”, “để giữ thể diện cho cha mẹ”, thậm chí là lý do… tiền bạc, tài sản sâu kín mà người ngoài không thể biết được.
3. Ba mẹ bây giờ đi đâu cũng tay trong tay. Nhà mình ngay mặt tiền đường chính, bên kia đường là công viên của thành phố, muốn đi bộ rẽ phải. Ngày nào ông bà cũng nắm tay nhau qua phố. Tôi và chị gái nhìn ông bà vui vẻ và nói đùa: “Nhà này vui nhất. 2 cô con gái không đứa nào được chồng dắt qua đường”.
Nhớ lại những năm tháng khó khăn, bố mẹ tôi cũng cãi vã, thậm chí đánh nhau, viết giấy ly hôn năm lần bảy lượt rồi lại xé đi. Khi còn nhỏ, đọc nhiều sách văn học, tôi trở thành một cô gái nhạy cảm, luôn so sánh và ao ước gia đình mình hoàn hảo như trong sách. Cho đến khi trưởng thành, tôi vẫn một lần khuyên mẹ: “Nếu bố cục cằn như vậy mà mẹ không chịu được thì ly dị mẹ đi”.
Mẹ nghe tôi nói, ngạc nhiên: “Ơ, sao lại ly hôn? Anh ấy chỉ cục cằn, thô lỗ, không hơn không kém ” . .”
Sau đó, tôi không nghe mẹ phàn nàn nữa. Và bằng cách nào đó, bố mẹ tôi càng lớn tuổi, họ càng dịu dàng với nhau hơn. Có lẽ vì con cái lớn lên, áp lực kinh tế vì chuyện học hành của con cái giảm đi nên những xung đột, cãi vã, thậm chí trách móc cũng nhẹ đi. Ông bà chăm sóc nhau tình cảm như chưa từng có quá khứ ồn ào.
Cái nắm tay của tuổi già thường đổi thay với muôn vàn giông bão của tuổi trẻ (ảnh minh họa – Flickr.com) |
Cái bắt tay rõ ràng là một cách thể hiện “sức khỏe hôn nhân”. Nhìn thì đơn giản, chỉ cần đưa tay ra là chạm được vào tay nhau, nhưng chỉ cách nhau vài gang tay, có khi lại là cả một chặng đường dài. Sau những lần cãi vã, chồng thường tìm cách nắm tay tôi, nếu tôi bỏ mặc thì coi như giận dỗi. Nếu tôi ném nó ra, tình hình có lẽ không ổn. Tương tự với các cặp đôi khác. Tôi và anh không còn nắm tay nhau được nữa, sau khi nổ ra chuyện anh đi “ăn bánh trả tiền”. Cô chủ nhà trẻ không thể nắm tay chồng. Họ như hai mảnh đời ly biệt trong hàng chục năm hôn nhân lạnh nhạt.
Cho đến chủ nhật tuần trước, khi họ đứng cùng nhau trên lối đi trong lễ cưới của con gái, tôi chợt thấy vợ chồng chủ quán nắm tay nhau. Lúc đó, không hiểu sao tôi lại cảm động đến phát khóc. Tôi ước rằng tất cả các cặp vợ chồng trên thế giới này có thể nắm tay nhau trong một cuộc hôn nhân dài.
Thảo dược
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/hay-nam-tay-nau-di-a1495628.html” name=””]