Tôi sẽ chuyển giao một số việc cho con dâu chứ không còn “toàn quyền” như trước.
Tôi có 3 người con – 2 trai, 1 gái. Cả đời quay cuồng trong bếp, tôi mệt lắm rồi. Tôi mong được như mấy người bạn, sống thảnh thơi, ăn gì mình thích, ngày nào cũng nhịn ăn một bữa. Họ cũng thích xách vali đi khắp nơi. Chồng con tôi cũng nói thích thì cứ đi, nhưng nghĩ đến cảnh không có tôi ở nhà, bếp núc như bãi chiến trường, tôi mất hứng.
Vì vậy, tôi nghĩ mình phải “ác” một chút, tôi nói rằng cậu út sẽ ra ở riêng sau khi kết hôn. Cậu út làm lụng vất vả nên có căn nhà nhỏ, hiện đang cho thuê, giờ cũng đỡ hơn chút đỉnh.
Tôi vừa nói ra ý định của mình thì con cả nói rằng phải có người ở với bố mẹ, nếu mẹ không hợp với con út thì con cả sẽ đưa vợ con về ở. Vợ và con gái tôi đang ở trọ nói rằng nếu tôi không muốn ở với ai thì sẽ chuyển đến gần hơn để đi lại dễ dàng. Con gái nức nở: “Cha mẹ nuôi con an hưởng tuổi già. Cha mẹ làm vậy chẳng khác nào nói chúng ta bất hiếu.”
Hình ảnh chỉ nhằm mục đích minh họa – Freepik |
Tôi đau đầu quá, mẹ chồng của con gái tôi hơi khó chiều, bà chưa chán mà còn định bế thêm vợ chồng tôi? Cậu út cứ hỏi tôi có làm gì sai không. Chồng tôi cũng khuyên: “Làm cha mẹ, nếu con cái sai thì cứ nói với chúng. Có gì phải tức giận chứ?”
Tôi phải thẳng thắn nói rằng tôi muốn được tự do. Đúng là cơm nước chỉ mất khoảng 1 tiếng là xong nhưng thời gian chờ đợi còn nhiều hơn. Đừng nghĩ đi chợ là dễ, phải thông minh nội trợ mới làm được mâm cơm mới hợp khẩu vị mọi người trong nhà.
Bọn trẻ ra ngoài gặp người này. Chồng tôi cũng có một lễ hội cờ vua và một lễ hội cá. Tôi ở một mình với những trách nhiệm và chờ đợi và chờ đợi. Chồng con tôi như chết lặng. Con trai lớn không muốn ở với chúng nữa. Người con trai út thông báo với người thuê vào cuối tháng rằng anh ta sẽ chấm dứt hợp đồng.
Thấy chồng con nhìn mình với ánh mắt thương hại, tôi vươn vai bỗng thấy xương cốt cứng cáp, có thể nói ra những u uất chất chứa trong lòng, tôi thấy nhẹ lòng.
Tôi sẽ tham gia một lớp học yoga lúc 5 giờ sáng. Tôi có thể cả tuần chỉ ăn rau luộc thanh đạm mà không thèm nhấm nháp món rau xào, thịt rán, cá kho theo khẩu vị của chồng con. Buổi tối tôi sẽ đi dạo cho giãn cơ và đi ngủ lúc 20h…
Được sự đồng ý của con (với điều kiện phải lắp camera để biết tình hình của bố mẹ), tôi mừng nhưng cũng lo. Con dâu út bận đi làm, không có thời gian nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa. Nếu mai này có con, liệu vợ chồng trẻ có nuôi được con đến bao giờ?
Hình ảnh chỉ nhằm mục đích minh họa – Freepik |
Tôi không thể ngủ được, tôi cảm thấy không khỏe. Tôi ngập ngừng nói với con út: “Mẹ có con nhỏ, đi làm chưa biết gửi ở đâu nên vợ chồng ở riêng cho đến khi có con. Thôi hai đứa cứ ở đây đi, chứ mẹ không phải mẹ chồng dễ dãi đâu.”
Quyết định xong, tôi thở phào nhẹ nhõm xua đi nỗi lo lắng đeo bám tôi từ hôm qua. Con trai con gái cũng gọi lại khen “mẹ khôn quá”.
Đợi con dâu út vào cửa, tôi sẽ chuyển cho con dâu vài việc chứ quyết không “đầy sụ” như trước và trước khi con dâu út có con. , vợ chồng tôi sẽ tranh thủ đi vài chuyến rồi về chăm con. , chăm sóc bạn. Chồng tôi nói đùa “bà ấy thay đổi ý kiến hoài”.
Vâng, tôi đang suy nghĩ, không có ý kiến. Dù thế nào đi chăng nữa, người mẹ nào cũng lo vun vén cho gia đình, mong con khỏe mạnh vững vàng, cháu chắt tung tăng để tuổi già được đủ đầy, trọn vẹn và thảnh thơi.
Thái Phan
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/me-tu-chuc-nha-toan-quyen-a1495830.html” name=””]