Bức ảnh đen trắng là bức ảnh đầu tiên tôi chụp cô ấy sau khi chúng tôi gặp nhau, khi cô ấy 21 tuổi. Chụp ảnh… run, vì sợ ảnh xấu lại giận, may mà “kết quả” cũng rõ ràng.
![]() |
Vợ tác giả khi còn là giáo viên Trường tiểu học Thái Hưng. Ảnh chụp tại Cồn Phụng, 1973 |
Nhà tôi cách nhà anh không xa. Con đường Phạm Thế Hiển hàng ngày chứng kiến không biết bao nhiêu lượt anh đến Trường tiểu học Thái Hưng, quận 8; và tôi vào Học viện Hành chính Quốc gia ở Sài Gòn; nhưng tôi và đối tác của mình chưa bao giờ trao nhau một nụ cười hay một lời chào hỏi lịch sự.
Nhiều đêm tôi không ngủ được vì một mớ hỗn độn về người ấy; Rồi sáng hôm sau, phóng xe ra khỏi nhà để đến trường, tôi cố tình nán lại vài phút để vuốt thẳng vạt áo, vén lại vài sợi tóc lòa xòa trước trán… Tất cả chỉ vì mong muốn được nhìn thấy anh ta từ con hẻm.
Đôi khi trong đêm thanh vắng, rạp hát nhà ai vang lên giọng hát mượt mà của một đôi nam nữ ca sĩ, bản tình ca Hoa mười giờ mà em mơ một ngày “… Trên con đường đất đỏ anh hỏi em yêu em… “ . Hãy lắng nghe nó.
Cho đến một ngày, tôi giật mình nhận ra những cơn mưa cuối đông đã bắt đầu nhẹ nhàng len lỏi vào tim khiến tôi xao xuyến. Ngày qua ngày, nó nhẹ nhàng và bồng bềnh, đến rồi đi, rồi lớn dần theo nỗi nhớ.
Tôi và bạn trai bắt đầu hẹn hò. Có khi ở Thư viện Quốc gia, ở Thảo Cầm Viên hay một quán ăn nhỏ trên đường Đồng Khánh, quận 5; có khi xa hơn một chút, ở vườn cây ăn trái Lái Thiêu (Bình Dương), Cồn Phụng của ông Đạo Dừa (Bến Tre)…
Và bức ảnh đen trắng là bức ảnh đầu tiên tôi chụp cô ấy sau khi chúng tôi gặp nhau, khi cô ấy 21 tuổi. Chụp ảnh… run, vì sợ ảnh xấu lại giận, may mà “kết quả” cũng rõ ràng.
Tháng tư mùa xuân, đất nước thống nhất, anh vào lớp huấn luyện chính trị chuyên nghiệp, còn tôi vào Đoàn Thanh niên học sinh, sinh viên Sài Gòn – Gia Định. Dù hoàn cảnh học tập, công việc khác trước nhưng tôi vẫn yên tâm với mối tình đầu và chẳng bao lâu sau chúng tôi đã cùng nhau… nấu chung một nồi cơm.
Đầu những năm 1980, vợ chồng tôi tiếp tục công tác trong ngành giáo dục ở xã Mỹ Lệ, huyện Cần Đước (Long An). Sau chiến tranh, quê hương vẫn chưa thoát khỏi đói nghèo; Cuộc sống của một giáo viên lúc đó cũng rất khó khăn. Ngoài giờ học, tôi và vợ phải tuốt lúa, trồng trọt để kiếm sống qua ngày.
Tuy nhiên, chúng tôi vẫn lạc quan, yêu trẻ, yêu nghề, yêu đời cho đến tuổi về hưu.
![]() |
Sau 47 năm, tình yêu ấy vẫn vẹn nguyên như thuở ban đầu. Ảnh chụp vào tháng 6 năm 2023 |
Đã 47 năm rồi, tình ta vẫn vẹn nguyên như thuở mới gặp, để rồi hôm nay, tôi ngồi đây nhìn lại tấm ảnh mà cháu tôi đã chụp và viết lại kỷ niệm này với bao niềm vui và tự hào. Anh mong mình mãi là chỗ dựa vững chắc cho vợ như ảnh này.
2 đứa con của chúng tôi giờ đã có quen biết. Họ vừa có học vị vừa có địa vị xã hội. Dù các con sống ở TP.HCM, còn chúng tôi ở căn nhà cũ ở quê Long An, nhưng tuần nào gia đình chúng tôi cũng có một bữa cơm đầy tình yêu thương và hạnh phúc.
Tác giả: Nguyễn Minh Út (Long An)
Mời các bạn viết và gửi ảnh quý tham gia cuộc thi “Những bức ảnh trong cuộc sống” do Báo Phụ Nữ TP.HCM tổ chức. Cơ cấu giải thưởng: – 1 Giải Nhất: 1 máy ảnh Canon Eos R100 trị giá 22.000.000 + 10.000.000 VNĐ tiền mặt. – 1 Giải nhì: 1 máy ảnh Canon PowerShot V10 trị giá 16.000.000 + 5.000.000 VNĐ tiền mặt. – 2 Giải ba: Mỗi giải 3.000.000 đồng tiền mặt. – 3 Giải khuyến khích: Mỗi giải 2.000.000 đồng tiền mặt. – 6 giải phụ dành cho tác phẩm được bình chọn nhiều nhất ( dựa trên lượt like và share trên fanpage Báo Phụ Nữ TP.HCM và website Báo Phụ Nữ TP.HCM, theo tháng). Mỗi giải 1 máy in Canon G1010, trị giá 3.500.000đ. Thể lệ cuộc thi vui lòng xem tại đây |
![]() |
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/bai-du-thi-nhung-buc-anh-trong-doi-tinh-dau-tinh-cuoi-a1496014.html ” tên=””]