Thì ra tình cũ cũng cần được bón phân, tưới nước để luôn xanh tươi như lúc ban đầu.
Ảnh chỉ mang tính minh họa – Shutterstock |
Vào cuối tuần, bọn trẻ tụ tập chơi, nhưng cô vẫn không vui, đi ra đi vào như thể cô đang buồn bực chuyện gì đó. Khi bọn trẻ hỏi tại sao, cô không nói gì, chỉ thở dài thườn thượt. Cả nhà đang xem TV thì đột nhiên điện thoại reo. Thì ra là điện thoại của chồng cô. Cô lè lưỡi: “Lại thế nữa rồi” rồi tức giận đi vào phòng.
Ở đây, ông từ từ bước đến chiếc điện thoại thông minh của mình, bật loa ngoài và bắt đầu cuộc trò chuyện. Người gọi cho ông là một người bạn học cùng quê. Trong buổi họp lớp gần đây nhất, cô ấy đã hộ tống ông về quê, nói rằng cô ấy chỉ cho ông tham dự buổi họp lớp năm nay vì ông đã hơn 70 tuổi, còn năm sau chân ông yếu và thị lực cũng kém nên ông sẽ không thể đi được nữa. Ông rất vui khi được gặp lại những người bạn cũ, đồng nghiệp và học trò của mình. Khi họ chào tạm biệt, những ông bà già đã trao cho nhau số điện thoại và lên kế hoạch gọi điện cho nhau thường xuyên. Mọi người đều nói rằng họ đã quá già rồi, một số ở miền Bắc, một số ở miền Nam, một số ở lại quê hương miền Trung, con cái không cho đi xa, nên bạn bè có lẽ chỉ có thể gặp nhau và nhìn nhau qua điện thoại.
Anh gọi điện, cô không cấm, nhưng điều khó chịu là mỗi lần anh gọi, anh đều bảo các cô gái ở quê bật máy ảnh lên để anh nhìn thấy mặt họ. Khi máy ảnh đã bật, anh khen cô gái này dạo này mũm mĩm xinh đẹp, cô gái kia không nhuộm tóc, để tóc muối tiêu như vậy trông già nua và kém hấp dẫn. Sau đó, các bạn nữ của anh liên tục khen anh đẹp trai và vẫn rất đẹp trai. Anh nhân cơ hội này khoe khoang về việc anh đạp xe xa thế nào mỗi ngày và bơi được bao nhiêu vòng. Nghe anh và bạn bè cười đùa, tán gẫu, thậm chí nói đùa với nhau qua điện thoại, cô cảm thấy không vui.
Sau hơn một tuần kìm nén cơn giận, bà không chịu đựng được nữa và phải gọi con gái lớn là Hải đến tâm sự, giao cho con nhiệm vụ điều tra “tại sao bố con lại đồi trụy như vậy”. Tôi không biết kết quả điều tra của Hải ra sao nhưng không thấy con báo cáo với tôi. Tôi chỉ thấy con dẫn tôi ra chợ Bến Thành và bảo tôi mua sớm một ít quần áo Tết. Khi tôi với tay định chạm vào một số quần áo màu đen, con gạt đi: “Con mặc đồ tối màu trông già quá, năm nay thay đi, chọn màu sáng đi mẹ”.
Cô tự hỏi: “Con cao hơn bố con. Hồi nhỏ bố luôn nói thích con mặc đồ tối màu để trông thon thả hơn, nên cả tủ đồ của bố đều tối màu.” Hải nhìn cô và nói: “Mẹ biết đấy, đó là chuyện ngày xưa. Bây giờ phải khác rồi, mẹ ạ.” Vừa nói xong, con gái cô đã mua cả chục bộ quần áo sáng màu để bắt đầu quá trình “thay máu và màu sắc” tủ đồ của mẹ.
Không chỉ mua quần áo mới, con gái còn đưa bà đi làm tóc, làm móng, làm móng chân. Mái tóc đã mỏng dần theo tuổi tác của bà giờ được cắt ngắn, nhuộm nâu sẫm, uốn xoăn sóng, khiến bà trông trẻ ra mấy tuổi. Nhìn đôi lông mày có nhiều sợi bạc, con gái đưa bà đi xăm nhẹ để phục hồi lại nếp. Không chỉ vậy, bà còn đưa bà đi mua đồ thể thao, đồ bơi với lý do “để mẹ đạp xe, bơi cùng bố cho vui”.
Sáng chủ nhật, khi anh thức dậy sớm, thay đồ và chuẩn bị đạp xe ra khỏi nhà, anh bất ngờ giật mình khi thấy cô cũng ăn mặc chỉnh tề với quần thể thao và áo phông khỏe khoắn. Chiếc xe đạp vẫn nằm im ở góc nhà được cô lấy ra và phủi sạch bụi. Họ đạp xe song song quanh những con đường nội bộ trong khu chung cư. Đạp xe chán, anh đưa cô đến một quán phở quen thuộc và gọi cho cô một tô phở không hành. Cô mỉm cười, hóa ra anh vẫn nhớ cô không thích hành. Đã lâu rồi cô không quan tâm anh đạp xe với ai vào buổi sáng. Lấy cớ chân đau, lưng đau, cô kiên quyết ở nhà, ăn cơm nguội và mì gói vào bữa sáng, tự nhủ rằng như vậy sẽ tiết kiệm hơn. Hôm nay, ngồi đối diện cô ăn sáng, anh để ý đến kiểu tóc mới của vợ. Anh khen cô: “Kiểu tóc của em đẹp quá, trông em trẻ hơn nhiều”.
Đến trưa, sau giờ ăn trưa, anh lại nhận được một cuộc điện thoại khác. Lần này, anh hào hứng gọi điện giới thiệu cô với bạn bè của anh rồi trò chuyện và thăm hỏi nhau. Sau khi nói chuyện, anh còn gợi ý: “Bạn bè anh đã tạo một nhóm trên Facebook để chia sẻ hình ảnh, đăng các tác phẩm thơ và văn học của họ lên đó để bình luận về thơ và văn học. Nhiều người thậm chí còn rủ vợ và chồng của họ tham gia. Trước đây, anh thấy em có vẻ không thích nên anh không nói gì. Bây giờ anh mời em tham gia nhóm.” Cô cười: “Em muốn làm gì thì làm.”
Từ khi cô tham gia nhóm, chồng cô và những người bạn cũ của chồng cô đã khen ngợi tình yêu và vẻ đẹp của họ. Cô cũng cảm thấy trẻ trung và hạnh phúc hơn trước. Cô và chồng thường xuyên ra ngoài hơn. Họ đi dạo, đạp xe vào buổi sáng, đến hồ bơi của căn hộ vào buổi chiều và cùng nhau uống trà chiều. Vào những ngày kỷ niệm, cô đã nhận hoa của anh thay vì luôn gạt chúng đi, nói rằng chúng sến súa và lãng phí tiền bạc. Hóa ra tình yêu cũ cũng cần được bón phân và tưới nước để giữ cho nó xanh tươi như lúc ban đầu.
Trong một thời gian dài, cô không quan tâm anh đạp xe đến nhà ai vào buổi sáng và ăn sáng với ai. Lấy lý do chân và lưng đau, cô kiên quyết ở nhà, ăn cơm nguội và mì ăn liền vào bữa sáng, tự nhủ rằng như vậy là tiết kiệm. Hôm nay, ngồi đối diện cô ăn sáng, anh nhận thấy mái tóc mới của vợ. Anh khen cô: “Tóc em đẹp quá, trông em trẻ hơn nhiều”.
Thiên Thanh
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/lam-moi-tinh-cu-a1537909.html” name=””]