Tôi giật mình khi chỉ mải mê bảo vệ cái tôi của bản thân để đấu tranh với mẹ chồng mà quên mất mục đích cuối cùng là xây dựng gia đình.
Từ lâu, hàng xóm đã không lạ gì tiếng chửi bới, mắng mỏ nhau của vợ chồng ở tầng 1. Từ khi có con, vợ lúc nào cũng đầu tắt mặt tối, còn ông chồng suốt ngày lăng xăng quán xá. Bia và nước với chúng tôi. Hiếm khi thấy họ vui vẻ nói chuyện với nhau. Thậm chí, có lúc hai người còn cầm ghế đánh nhau trước mặt cháu bé. Mỗi lần như vậy, cậu bé sợ hãi chạy vào góc nhà.
Tôi có người bạn bằng tuổi đã lập gia đình. Vợ chồng khắt khe nên cãi nhau như cơm bữa. Có những lúc họ điên lên và gọi bạn và tôi với nhau. Nhưng chỉ sau một đêm, mọi chuyện vẫn êm đẹp như chưa có chuyện gì xảy ra. Cô vẫn rất yêu chồng và coi việc cãi vã như gia vị cho tình yêu thêm nồng nàn.
Nhưng ít ai biết, thứ “gia vị” ấy có thể trở thành chất độc hại trong tiềm thức của trẻ khi lớn lên.
Lần đầu về làm dâu, tôi cũng rơi vào hoàn cảnh vài ba bữa lại nảy sinh mâu thuẫn với mẹ chồng. Chồng tôi thường đứng giữa trận chiến. Anh ngày đêm phân tích, khuyên nhủ, cho tôi nhịn để không khí gia đình bớt căng thẳng. Tính tôi ghét sự bất công nên không việc gì phải ậm ừ. Tôi nhận ra mình hạnh phúc biết bao mỗi khi “cãi” được một câu mà cô ấy không còn lý do gì để nói nữa.
![]() |
Vì lợi ích của các con, tác giả đã cố gắng thay đổi để tạo không khí gia đình vui vẻ |
Một lần, vì mâu thuẫn với mẹ chồng, tôi và vợ cãi nhau đến mức ly hôn. Tôi còn nhớ rất rõ vẻ mặt bất lực của chồng: “Sao phải tìm hiểu về người thân của anh? Nghĩ cách xử lý không phải tốt hơn sao?” Con tròn mắt ngơ ngác: “Con không muốn mẹ và bà to tiếng với nhau”.
Tôi giật mình khi chỉ mải mê bảo vệ cái tôi của mình để đấu tranh với mẹ chồng mà quên mất rằng mục đích cuối cùng của việc xây dựng gia đình là tạo môi trường tích cực giúp con cái lớn lên khỏe mạnh. về thể chất và tinh thần.
Một lần, đọc nghiên cứu của Tiến sĩ, bác sĩ tâm thần David Hawkins, tôi bàng hoàng nhận ra những thứ mà tôi luôn nghĩ là vô hại thật đáng sợ làm sao. Những cảm xúc tiêu cực như lo lắng, tức giận, sợ hãi, tủi nhục,… chính là nguyên nhân tàn phá năng lượng của con người. Khi cha mẹ có nghị lực thấp, họ khó bình tĩnh lắng nghe con cái; đặc biệt dễ nổi nóng, la mắng khi trẻ mè nheo, nghịch ngợm hoặc làm trái ý mình.
Không chỉ gây hại cho sức khỏe của bản thân, những làn sóng năng lượng tiêu cực còn tác động trực tiếp đến trẻ nhỏ. Trẻ em chưa có khả năng sàng lọc thông tin nên dễ bị hấp thụ những năng lượng thấp đó.
Ngược lại, những cảm xúc “lạc quan”, “tin tưởng”, “yêu thương”, “chấp nhận” hay “tha thứ”… đều tỏa ra mức năng lượng cao. Khi mọi người trong gia đình có tình cảm tốt đẹp thì năng lượng an lành sẽ tràn đầy và con cái sẽ được hưởng lợi nhiều nhất: con cái sẽ được chăm sóc tốt hơn, được nghe nhiều lời yêu thương hơn, sống vui vẻ và hạnh phúc hơn.
Nhận ra những điều đó, tôi bắt đầu học cách thay đổi. Tôi chấp nhận việc không thể làm hài lòng mẹ chồng nên không còn căng thẳng khi bà phàn nàn hay góp ý.
![]() |
Hình ảnh chỉ nhằm mục đích minh họa – Freepik |
Khi cảm xúc dâng trào đột ngột, tôi tập hít thở sâu và chọn cách lặng lẽ rời đi. Đợi hai mẹ con nói chuyện vui vẻ, tôi mới nhẹ nhàng tâm sự để cô ấy hiểu hơn về tôi. Các con tôi không xa lánh bà nữa. Bé thấy mẹ và bà nói chuyện vui vẻ cũng thoải mái ngồi yên khi mẹ ôm chứ không còn vùng vẫy như trước. Không khí gia đình dễ chịu hơn, tràn ngập tiếng cười của người lớn và trẻ nhỏ.
Để có được sự hòa thuận trong gia đình, cần rất nhiều nỗ lực của các thành viên. Nhưng nó rất đáng để nỗ lực, bởi vì mối quan hệ hòa thuận trong gia đình sẽ tạo ra một môi trường tích cực giúp nuôi dưỡng con cái lớn lên khỏe mạnh và bình yên.
trang tiếng anh
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/con-khong-muon-ba-va-me-to-tieng-voi-neighbor-a1498503.html” name=” “]