Khi tản bộ qua những con phố quen thuộc và cảm nhận được nguồn năng lượng tích cực xung quanh mình, tôi tràn ngập niềm tin: Sài Gòn có thể trông cậy vào chúng ta!
“Máy bay của chúng tôi vừa hạ cánh xuống sân bay Tân Sơn Nhất. Chúc bạn có thời gian vui vẻ ở Sài Gòn!” . Giọng cơ trưởng vang lên khi chuyến bay đưa tôi từ châu Âu trở về hạ cánh. Tôi mỉm cười với chính mình và thì thầm: “Đúng vậy, tôi đang có khoảng thời gian rất thú vị ở đây.”
Một chặng đường ngắn nhưng cũng đủ khiến tôi nhớ nhà. Tư tưởng là một khái niệm mơ hồ nhưng lại rất thực tế, vượt xa hai chữ “nhà” mà mọi người thường tưởng tượng.
Đối với tôi, “nhà” ngoài gia đình, chồng con, nhà cửa, còn là nhịp sống thường ngày mà tôi thân thuộc, quen thuộc. Đó là con hẻm rợp bóng cây nơi tôi tọa lạc, là khu phố thân yêu của tôi, là thành phố tôi yêu.
Bạn có hiểu được sự gắn bó của một người 8xer đầu tiên như tôi, trải qua tuổi thơ và lớn lên ở mảnh đất này không? Từ nhỏ tôi đã luôn thích Sài Gòn! Nhưng thời trẻ của tôi, cảm giác đó phần lớn đến từ sự hiện đại, tiện nghi mà nơi đây mang lại cho một con người năng động và có phần Tây hóa. Chỉ mấy năm gần đây tôi mới nhận ra rằng mỗi lần nhắc đến bạn bè quốc tế, tôi đều tự hào và trìu mến gọi Sài Gòn là “thành phố của tôi”.
Các bạn cùng nhau chạy bộ tại Câu lạc bộ Rùa Sài Gòn trong buổi họp mặt |
Có lẽ lần đầu tiên tôi nhận thức được trách nhiệm và vinh dự to lớn của một đứa trẻ với “ngôi nhà” của mình là khi cậu tham gia những bước chạy marathon mạnh mẽ cùng hàng nghìn người vào lúc 3 giờ sáng trên đường Lê. Duẩn. Cảm giác đứng giữa một rừng người đầy náo nhiệt, ngay giữa lòng thành phố, trong khoảnh khắc sớm bình yên của đất trời, thật là khó quên. Khi tản bộ qua những con phố quen thuộc, cảm nhận được nguồn năng lượng tích cực xung quanh mình, tôi tràn ngập niềm tin: Sài Gòn có thể trông cậy vào chúng ta!
Sài Gòn sẽ ngày càng giàu mạnh hơn nhờ vào những “đứa con thành phố” tài năng mà tôi gặp ngày càng nhiều xung quanh. Đây là những chủ doanh nghiệp, CEO, lãnh đạo dũng cảm… đang thúc đẩy doanh nghiệp phát triển. Còn vui hơn khi được gặp gỡ những người thuộc thế hệ trẻ năng động, sáng tạo, được trang bị kiến thức, công nghệ cập nhật từ nền giáo dục trong và ngoài nước, sẵn sàng cống hiến.
Sài Gòn sẽ sạch đẹp hơn với một thế hệ ngày càng có ý thức bảo vệ môi trường, xây dựng không gian sống trong lành. Tôi càng tự tin hơn khi thấy đội ngũ giáo viên nhiệt tình truyền đạt cho thế hệ trẻ cách “nói không với nhựa, thu gom pin và phân loại rác thải”. Khi những cuộc tụ tập để “giết thời gian” hay phàn nàn về sự chỉ trích của ai đó đang dần được thay thế bằng những kế hoạch cụ thể “cuối tuần này giúp dọn rác ở đâu?” đầy lạc quan và hy vọng.
Sài Gòn sẽ là một ngôi nhà đáng sống hơn nữa vì tôi thấy con cái và cha mẹ tôi được hưởng nền giáo dục và chăm sóc y tế tốt hơn mỗi ngày. Thế hệ trẻ du học đang lựa chọn quay trở lại Sài Gòn để lập nghiệp và kiếm sống. Nhiều hoạt động văn hóa cộng đồng đã trở nên không thể thiếu trong cuộc sống của mỗi người. Giống như lần tôi vui vẻ nhìn các cô chú lớn tuổi say sưa với những làn điệu dân ca, múa dân gian biểu diễn chào mừng lễ mùng 2 tháng 9 trên phố đi bộ Nguyễn Huệ, trong tiếng reo hò ngưỡng mộ và phấn khích của du khách. người nước ngoài.
“Quê hương” của tôi không chỉ hiện đại mà còn rất lãng mạn! Hãy cùng tôi thong thả dạo phố vào mùa hè, khi hoa loa kèn hồng nở rộ. Hay để bước chân của bạn xào xạc dưới hàng cây sala chuyển màu đỏ rực trong ánh hoàng hôn báo hiệu mùa thu. Trong tiết trời mùa đông se lạnh, hãy thả mình trong không gian lung linh của những ánh đèn Giáng sinh lung linh trên những hàng thông xanh mướt. Và khi Xuân đến, đừng bỏ lỡ cơ hội ngắm đường hoa Nguyễn Huệ rồi tiếp tục men theo Kênh Tẻ xuống Bến Bình Đông để hòa vào không khí nhộn nhịp “trên bến dưới thuyền”.
Thật hạnh phúc khi được hòa cùng tinh thần yêu thể thao tại “nhà tôi” |
Tôi biết mình yêu “nhà” vô cùng, khi đếm từng ngày chờ cầu Thủ Thiêm 2 thông xe, hay háo hức chuyển tiếp cho người thân, bạn bè những bài viết cập nhật tiến độ của tuyến metro đầu tiên sắp khởi hành. Giống như khi tôi tự hào nhìn thấy những chiếc áo của câu lạc bộ chạy “Saigon Turtle” của chúng tôi được mặc bởi những người nước ngoài (người nước ngoài làm việc tại Việt Nam) tham gia giải chạy ở Chiang Mai. , Copenhagen hay Vancouver xa xôi. Đó là hình ảnh của một Sài Gòn rất “ngầu”! Đó là một thành phố của những “khả năng tích cực”, của sự hòa nhập, tràn đầy năng lượng và quyết tâm cao độ.
Đang viết những dòng này, điện thoại của tôi chợt xuất hiện tin nhắn từ một nhóm bạn đông đảo háo hức rủ nhau chạy bộ quanh các phố bàn cờ quận 1 để “rút số” 2024 vào sáng sớm ngày đầu tiên của kỳ thi. năm. mới.
Hóa ra không chỉ riêng tôi mà cả cộng đồng tôi cũng đã “phải lòng” Sài Gòn, coi thành phố này là “nhà của mình”. Tôi như thấy lại sự thân thiện, cởi mở của người dân Sài Gòn qua những lời động viên và những tràng vỗ tay mà tôi đã được chứng kiến. Quán dường như gần gũi và đáng yêu hơn theo từng bước chân. Vui nhất vẫn là hòa mình vào tinh thần khỏe khoắn, sảng khoái của đoàn người đi cùng. Hay cảm thấy thật sự yêu đời khi gặp những nhóm người chạy ngược chiều, cả người Việt lẫn người nước ngoài, bởi ai cũng luôn nở nụ cười rạng rỡ chào nhau.
Bạn ơi, nếu đi đây đi đó, đọc đến đây tôi có thấy nhớ “nhà” không, và đồng cảm với nỗi ngậm ngùi rơi nước mắt của tuổi thơ thành phố này?
Le Dung
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/thanh-pho-nay-la-nha-a1507270.html” name=””]