Người trẻ không tập thể dục nhiều vì họ nghĩ mình còn trẻ và khỏe mạnh. Nhưng ngày nay, nhiều căn bệnh của tuổi già đã đến với người trẻ.
Lớp học thể dục nhịp điệu tại huyện Cao Lãnh, Đồng Tháp (ảnh do tác giả cung cấp) |
Nhiều người cho rằng tập thể dục là dành cho những người rảnh rỗi, có thời gian và tiền bạc. Vào lúc rạng sáng, những người làm việc xa xôi thức dậy sớm để đến đúng giờ, những người mua sắm bận rộn dựng quầy hàng, họ nhìn mọi người chạy bộ hoặc đến phòng tập thể dục với sự ngưỡng mộ.
Trên thực tế, tập thể dục là phương pháp rèn luyện sức khỏe dành cho mọi người, mọi lứa tuổi, miễn là bạn có động lực và vượt qua được sức ì của chính mình.
Cũng có nhiều người không cho rằng tập thể dục là rất quan trọng, trong khi họ quá bận rộn với công việc. Làm nhiều công việc chân tay không khác gì tập thể dục. Thực ra, tập thể dục rất khác với công việc chân tay bình thường. Khi tập thể dục, tay chân chuyển động liên tục và nhịp nhàng. Các cơ và khớp của toàn bộ cơ thể được đánh thức. Hơi thở sâu và mạnh hơn, giúp phổi nở ra tốt hơn. Tim cũng sẽ đập nhanh hơn giúp máu lưu thông dễ dàng hơn.
Thực tế là hầu hết những người đến phòng tập thể dục đều đã lớn tuổi, độ tuổi mà họ biết trân trọng sức khỏe của mình. Rất hiếm khi những người trẻ tuổi tham gia tập thể dục vì họ nghĩ rằng mình còn trẻ và khỏe mạnh. Nhưng hiện nay, nhiều căn bệnh vốn chỉ dành cho người già đã đến với những người trẻ tuổi.
Anh họ tôi bắt đầu tập thể dục vì… bác sĩ của anh ấy yêu cầu. Anh ấy bị bệnh tim nên bác sĩ bảo anh ấy đi bộ 1 giờ mỗi ngày. Lúc đầu, sau khi đi bộ, anh ấy cảm thấy nhẹ nhõm và khỏe mạnh, vì vậy anh ấy rất hào hứng khi đi bộ liên tục trong 2 giờ. Sau đó, anh ấy… cảm thấy mệt mỏi và sợ hãi nên anh ấy đã dừng đi bộ hoàn toàn.
Trong lần khám tiếp theo, bác sĩ báo cáo rằng tình trạng của ông đã xấu đi một cấp độ. Biết được nguyên nhân, bác sĩ hướng dẫn ông đi bộ đúng cách và phù hợp, không nên gắng sức quá mức. Nhờ tuân thủ theo chỉ dẫn của bác sĩ, trong 10 năm qua, ông vẫn duy trì sức khỏe tốt, tập thể dục mà không bỏ bữa, thậm chí còn mời vợ đi cùng.
Tôi bắt đầu tập thể dục khá muộn, ở tuổi 50. Tôi bắt đầu tập thể dục vì… bác sĩ yêu cầu tôi làm vậy. Tôi bị thoái hóa đốt sống cổ nghiêm trọng, gây ra chứng đau đầu thường xuyên và khó cử động cánh tay. Bác sĩ nói rằng thuốc là vấn đề thứ yếu đối với căn bệnh của tôi và tôi phải tập thể dục thường xuyên để có cơ hội hồi phục.
May mắn thay, lúc đó có một huấn luyện viên mở lớp Aerobic và Yoga tại nhà văn hóa huyện nên tôi đã đăng ký ngay. Lớp học ban đầu chỉ có 4-5 người, nhưng sau đó lớp học dần đông hơn. Sau giờ học, các chị em rủ nhau đi ăn sáng và uống cà phê.
Các chị em chia sẻ kinh nghiệm tập thể dục, chăm sóc sức khỏe, nuôi dạy con cái, nấu ăn. Vào cuối tuần, mọi người rủ nhau đến nhà chị em nào đó để nướng bánh, nấu ăn. Cuộc sống trở nên nhiều màu sắc và thú vị hơn. Nhiều chị em trước đây bận rộn với công việc kinh doanh hoặc công việc văn phòng nên chỉ có một vài người bạn. Bây giờ chúng tôi cùng nhau tập thể dục, chúng tôi có thêm nhiều bạn bè hơn, sức khỏe và đời sống tinh thần cũng được phong phú hơn.
Lớp thể dục nhịp điệu mừng sinh nhật một thành viên (ảnh do tác giả cung cấp) |
Với nhiều người ở quê tôi, phụ nữ tập thể dục vẫn còn mới mẻ và khó chấp nhận. Vy – một thành viên trong nhóm, trước đây chỉ tập trung vào việc bán hàng, giờ tham gia lớp Aerobic và Yoga, Vy khỏe mạnh và vui vẻ hơn. Chồng Vy không vui khi thấy vợ thay đổi nên cấm vợ tụ tập. Vy nhờ tôi giải thích để chồng cô ấy hiểu vấn đề.
Tôi ngạc nhiên về cách chồng Vy quản lý vợ. Anh ấy cũng là một công chức, nhưng có lẽ anh ấy đã quen với việc vợ mình quanh năm quanh quẩn ở xe bán mì, không có bạn bè. Trong khi đó, Vy bị đau cột sống và đau khớp; nhờ tập thể dục, cô ấy cảm thấy tốt hơn nhiều. Có bạn bè khiến cuộc sống tinh thần của Vy cởi mở hơn.
Nghe tôi phân tích đúng sai, chồng Vy gãi đầu giải thích: “Thấy con bé dạo này đi chơi nhiều, sợ tập thể dục sẽ bị ốm. Nhưng tập thể dục thì cứ tập bình thường thôi”.
Hai năm trước, nhóm thể dục của chúng tôi đã tổ chức một chuyến đi đến Vũng Tàu. Trong nhóm có một vài đứa trẻ. Trong khi bơi ở biển, không may, bé Cherry (4 tuổi) bị lạc. Cả nhóm hoảng loạn và lạc đường. Một số người đã báo với đội cứu hộ và ban quản lý bãi biển, những người khác tản ra nhiều hướng khác nhau để tìm kiếm đứa trẻ. Chúng tôi chạy dọc bãi biển, thấy trẻ em ở khắp mọi nơi, chúng tôi chạy đến xem đó có phải Cherry không. Sau hơn 2 giờ tìm kiếm trên bãi biển, cuối cùng chúng tôi đã tìm thấy bé Cherry cách đó hơn 1 km. Bởi vì bé đang được một nhóm khác dẫn đi tìm mẹ.
Sau sự cố, chúng tôi nhận ra: nhờ tập thể dục, nhóm chúng tôi có đủ sức chạy tới chạy lui không ngừng nghỉ dọc theo bờ biển dài 2km. Nếu không có sức mạnh của chúng tôi, kết hợp với sự lo lắng, mẹ của em bé và nhiều người khác sẽ ngã gục.
Tập thể dục mang lại sức khỏe và đời sống tinh thần phong phú, đừng bao giờ để quá muộn và đừng chờ… đến khi bác sĩ hỏi.
Đức Phương
Bạn có đang theo đuổi hoặc dự định tham gia bất kỳ khóa đào tạo sức khỏe và tinh thần nào không? Hãy chia sẻ những câu chuyện, ý kiến và mẹo luyện tập của bạn với chúng tôi. Vui lòng gửi bài viết của bạn đến địa chỉ email: online@baophunu.org.vn |
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/ai-roi-cung-tap-the-thao-di-tap-vi-bac-si-yeu-cau-a1534553 .html” tên=””]