Chị tôi đã yêu cầu máy in in ra 9 bức ảnh để phân phát cho 9 chị em. Bức ảnh sẽ theo từng người về nhà.
![]() |
9 anh chị em tác giả chụp ảnh cùng nhau vào ngày giỗ của mẹ năm 2023 |
Mẹ tôi kể rằng trước năm 1975, gia đình tôi có một vài tấm ảnh chụp chung, nhưng vì chiến tranh nên bà không giữ được. Album cũ của gia đình tôi lúc đó khá mỏng, đặc biệt là tôi không tìm thấy bất kỳ tấm ảnh nào của bố mẹ và 9 anh chị em.
Những bức ảnh có bố thì thiếu mẹ, và khi cả bố và mẹ đều có mặt thì lại thiếu một vài đứa trẻ. Không dễ để tập hợp cả gia đình lại để chụp một bức ảnh hoàn chỉnh.
Bố tôi mất trước khi tôi lấy chồng, mẹ tôi cũng không còn nữa, nhưng phòng của bà vẫn còn nguyên vẹn đồ đạc, không hề bị di chuyển. Trong phòng có 2 bức ảnh mẹ tôi và 9 đứa con. Mẹ tôi rất quý. Người phụ nữ đã sinh nở 9 lần, đã vất vả cả đời để nuôi con, thường xuyên nhìn và chạm vào khuôn mặt của từng đứa trẻ trong ảnh.
Cả hai bức tranh đó đều là tranh ghép (một bức không có mặt người chị thứ hai, sau đó mẹ tôi bảo tôi mang ra tiệm nhờ thợ gắn mặt chị thứ hai vào; bức tranh còn lại không có mặt người anh trai, và người thợ cũng “gắn” anh trai vào khung).
Với mẹ, đó là những hình ảnh hoàn hảo nhất trong trái tim mẹ. 9 đứa trẻ, không thiếu một đứa nào, “chỉ chen chúc trong bức ảnh cho ấm”. Đó là câu mẹ tôi thường nói.
Tôi là con út, năm nay đã 50 tuổi, chị cả đã 70 tuổi. Tháng 8 năm 2023 vừa rồi, chúng tôi hẹn nhau về quê để mừng giỗ mẹ. Cùng nhau về, đứng cạnh nhau, khỏe mạnh bên nhau ngay tại ngôi nhà thời thơ ấu, thật đáng để chụp một bức ảnh lưu niệm.
Và thế là tất cả chúng tôi đều co cụm lại với nhau trong một khung hình, sợ rằng ngày mai người này hay người kia sẽ rời đi, trở về tổ ấm của mình, và bỏ lỡ cơ hội. Chúng tôi đều hiểu rằng không còn ai trẻ nữa, và sẽ không dễ dàng để đoàn tụ trọn vẹn như ngày hôm nay. Mặc dù bức tranh không hoàn hảo vì cha mẹ chúng tôi không có mặt, nhưng chúng tôi vẫn tin rằng ở thế giới bên kia, cha mẹ chúng tôi sẽ mỉm cười khi thấy con cái mình hạnh phúc và khỏe mạnh bên nhau, yêu thương nhau không chia lìa.
Khi còn sống, cha mẹ chúng ta dạy chúng ta phải yêu thương nhau, những người khá giả hơn thì giúp đỡ những người kém may mắn hơn. Bây giờ, chúng ta đã tạo ra một nhóm “chat” để kể cho nhau nghe những niềm vui và nỗi buồn, sẵn sàng bày tỏ và tâm sự với nhau về mọi thứ, vì vậy mặc dù chúng ta đều ở những nơi khác nhau trên thế giới, một số người ở nước ngoài, chúng ta vẫn cập nhật được những “tin tức” mới nhất.
Sau ngày giỗ của mẹ, chị tôi đã nhờ thợ in in ra 9 tấm ảnh để phát cho 9 chị em. Chúng tôi hy vọng những tấm ảnh sẽ theo chân mỗi người về nhà, để khi nhớ nhau, chúng tôi có thể đứng trước những tấm ảnh và ngắm nhìn, chạm vào những kỷ niệm yêu thương.
Phi Khanh
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/nhung-buc-hinh-ghep-a1532369.html” name=””]