Sự chuyển đổi từ “tuổi kết hôn” sang “tuổi tang lễ” không chỉ đơn thuần là vấn đề sinh, lão, bệnh, tử. Mỗi khoảnh khắc trôi qua đều là duy nhất và không thể quay lại.
Ảnh chỉ mang tính minh họa – Shutterstock |
Bạn thân của tôi vừa nhắn tin cho tôi rằng “Bố tôi mất rồi”, tôi vội vã thu dọn đồ đạc và công việc để lên Đắk Nông thăm bố. Tôi chợt nhớ ra tuần trước tôi cũng đi dự đám tang của chú tôi. Tháng trước tôi cũng đi và khoảng thời gian này năm ngoái tôi cũng đi thăm mẹ của bạn tôi ở Gia Lai. Tôi nhận ra rằng ở độ tuổi gần 50, tôi tham dự nhiều đám tang hơn những đám tang khác.
Hai tuần trước, một đồng nghiệp trẻ đã mời tôi đến dự đám cưới của anh ấy. Lúc đó, tôi và đồng nghiệp đột nhiên giật mình: đã lâu lắm rồi chúng tôi mới đi dự đám cưới. Chúng tôi bàn bạc xem nên mặc gì đi dự đám cưới, có nên đến tiệm trang điểm hay không… háo hức được đi dự đám cưới như hồi còn “trẻ và lực lưỡng”. Tuy nhiên, trong suốt cả năm không đi dự đám cưới, có lúc tôi nghĩ “năm nay mình không phải tốn tiền mua quà cưới” và cảm thấy vui vì đã tiết kiệm được một khoản tiền trong thời buổi kinh tế khó khăn này.
Nhưng giờ đây, tôi nhận ra rằng, khi bước vào tuổi trung niên, đã có sự thay đổi rõ ràng trong các sự kiện xã hội mà tôi tham dự. Nếu tuổi trẻ của tôi tràn ngập những đám cưới, sinh nhật và lễ kỷ niệm, thì giờ đây, ở độ tuổi năm mươi, hình ảnh vòng hoa tang lễ và nhang dường như thống trị tâm trí tôi.
Tôi chợt nhận ra rằng, không kể con cháu, nhiều người thân của tôi đã ở giai đoạn cuối của cuộc đời. Chú và dì tôi đã ngoài 80 tuổi. Mẹ của hai người đồng nghiệp thân thiết đã mắc bệnh Alzheimer và nằm liệt giường 2 năm, trong khi người kia đã bị đột quỵ và nửa người nửa máy 5 năm. Bố của người anh trai sinh viên thân thiết của tôi cũng đã ngoài 80 tuổi và mắc nhiều bệnh: tiểu đường, huyết áp cao, bệnh tim…
Anh họ tôi vừa được chẩn đoán mắc bệnh ung thư ruột kết. Bố mẹ chồng tôi đã 82 tuổi, chân yếu, mắt mờ, ăn không ngon, đêm ngủ không yên. Hoặc mẹ ruột tôi đã 90 tuổi, vừa từ bệnh viện về vì chóng mặt và huyết áp cao. Bước chân của bà trở nên loạng choạng, ngồi xuống và đứng lên rất khó khăn…
Không chỉ cha mẹ, đôi khi tôi nhận được tin bạn bè, chồng/vợ, anh chị em họ cùng tuổi qua đời vì bệnh nặng, tai nạn giao thông hoặc những người tôi mới gặp chiều nay, ngày hôm sau đã qua đời vì đột quỵ. Hoặc ngay lúc viết những dòng này, tôi nhận được tin cháu trai ở quê vừa qua đời ở tuổi 37.
15-20 năm trước, tôi thường được mời đi dự tiệc cưới, sinh nhật, bạn bè gặp gỡ người yêu… Những lúc đó, đôi khi tôi từ chối vì bận hoặc viện cớ vì lười, vì quá chán tiệc tùng, tụ tập, ăn uống, vui chơi, nhảy múa. Bây giờ thì khác, tôi luôn cảm thấy vui vẻ và phấn khích khi nhận được lời mời đi dự tiệc cưới, tiệc tùng.
Qua mất mát, tôi đã học được rằng đám cưới là dịp hiếm hoi để gặp gỡ bạn bè và người thân, cùng nhau chia sẻ niềm vui, nhìn thấy những khuôn mặt rạng rỡ, tươi tắn. Và biết đâu, những khoảnh khắc đó sẽ là những kỷ niệm đẹp, là động lực để chúng ta tiếp tục vững bước trên con đường cuộc sống.
Sự chuyển đổi từ “tuổi cưới” sang “tuổi tang” không chỉ đơn thuần là vấn đề sinh, lão, bệnh, tử. Nó còn tác động mạnh mẽ đến tâm lý và nhận thức của mỗi cá nhân, đồng thời cũng là lời nhắc nhở về tính vô thường của vạn vật. Triết gia Heraclitus từng nói: “Không ai tắm hai lần trên cùng một dòng sông”. Mỗi khoảnh khắc trôi qua đều là duy nhất và không thể quay lại.
Mỗi lần tạm biệt ai đó, lòng tôi lại nặng trĩu. Không chỉ là nỗi buồn chia sẻ cùng gia đình, nỗi buồn thương tiếc một cuộc đời, một dự định dang dở, mà còn là sự tiếc nuối cho quãng thời gian đã qua và sẽ không bao giờ trở lại. Rồi tôi tự hỏi, mình đã sống trọn vẹn chưa, đã dành đủ thời gian cho những người mình yêu thương chưa? Nhận ra điều này giúp chúng ta trân trọng từng khoảnh khắc hiện tại hơn, sống trọn vẹn với chính mình, gia đình và những người xung quanh.
Những trải nghiệm mất mát ở tuổi trung niên đã giúp tôi trưởng thành hơn trong suy nghĩ, giúp tôi nhìn nhận cuộc sống với góc nhìn sâu sắc và bao dung hơn. Suy cho cùng, dù bạn ở độ tuổi nào, việc duy trì sự cân bằng trong tâm trí, tích cực tận hưởng cuộc sống và vun đắp những mối quan hệ có ý nghĩa là vô cùng quan trọng.
Hãy để mỗi giai đoạn của cuộc sống là một trải nghiệm quý giá, góp phần tạo nên bức tranh cuộc sống trọn vẹn và ý nghĩa.
Thùy Dương
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/tuoi-an-dam-cuoi-tuoi-vieng-dam-tang-a1537036.html” name=””]