Mặc dù bạn không có trong bức ảnh này, nhưng mỗi khi tôi lấy nó ra để xem, bạn lại xuất hiện trong tâm trí tôi, rất rõ ràng.
Đó là những ngày mà tôi không muốn nhớ lại. Tôi như chôn chân trong căn phòng trọ trên đường Trường Sa (TP.HCM) không thể thoát khỏi những biến cố vừa xảy ra trong đời. Trước nỗi đau mất đi người thân đó, chắc hẳn nhiều người đã từng đối diện và có cách vượt qua. Chỉ là lúc đó tôi chưa học được bài học đầu tiên về sự chấp nhận, về cách chuyển hóa những suy nghĩ tiêu cực thành tích cực, về cách cảm thấy có lỗi với bản thân…
Và bạn đến, kéo tôi ra khỏi phòng với giọng hăng hái: “Lại đây, hay lắm!”.
Bánh xe đưa chúng tôi qua nhiều con đường, rồi dừng lại ở khoảng sân bên hông nhà thờ Đức Bà. Khi ấy, một vài chú chim đang thong thả nhặt lúa của ai đó vừa ăn xong, còn sót lại vài hạt. Bạn mở bao gạo mang theo, bốc một nắm thật to rồi như một tay chơi chim thứ thiệt, bạn dang hai tay ra cánh đồng bát ngát trước mặt. Những chú chim bồ câu từ đâu đến rất nhanh. Trong màu nắng nhạt, bức tranh trong tầm mắt thật sống động và lung linh.
Hình như bạn có ý tưởng từ trước nên mang theo máy ảnh. Hồi đó, điện thoại thông minh chưa phổ biến như bây giờ, vì vậy chúng tôi thường chụp ảnh bằng máy ảnh của mình. Bạn bảo đứng vào là tôi lập tức làm theo và chưa đầy 1 phút bạn đã có một bộ ảnh tuyệt đẹp. Đẹp một cách tự nhiên.
Sau đó, chúng tôi ngồi uống nước bên vệ đường và nhìn dòng người qua lại. Trên bầu trời lúc bấy giờ, vài vệt mây vắt ngang như một dải lụa mỏng màu hồng nhạt. Theo thời gian, nó thay đổi thành một hình thức khác. Em cũng lặng lẽ ngồi bên anh, cùng anh ngắm hoàng hôn.
Sau cuộc dạo chơi đầy ngẫu hứng đó, tôi cảm thấy khá hơn nhiều. Chúng tôi trở về khi đàn bồ câu đã bay về tổ, đường phố lên đèn, dòng người vẫn hối hả lên đường. Và tôi nhận ra bài học đầu tiên mà các bạn muốn tôi biết để vượt qua những giai đoạn khó khăn trong cuộc sống, đó là hãy bước ra ngoài, đi đến một không gian khác, thiên nhiên và ánh nắng chính là “liều thuốc” giúp tôi cân bằng tâm trạng tốt nhất.
Biết rằng chẳng có nỗi buồn nào ở lại mãi, nhưng nếu chiều nắng đó anh không lôi em ra khỏi nhà, em sẽ đắm chìm trong tâm trạng u ám đến bao giờ?
Tôi có cả một kho ảnh lưu trong máy tính, được sắp xếp theo thời gian, sự kiện rõ ràng để mỗi lần cần tìm không mất quá nhiều thời gian. Kho hình ảnh ấy như một cuốn nhật ký bằng hình ảnh để mỗi khi nhìn vào, cả một trời ký ức lại ùa về, tươi mới và nguyên vẹn như mới hôm qua.
Trong album ảnh này, tôi đặt tên là Tình bạn. Bức ảnh ấy dù không có em nhưng mỗi lần nhìn vào anh lại thấy nụ cười trong veo của em dưới ánh nắng nhẹ của buổi chiều Sài Gòn lộng gió.
Tác giả: An Na (Q.Phú Nhuận, TP.HCM)
Mời các bạn viết và gửi ảnh quý tham gia cuộc thi “Những bức ảnh trong cuộc sống” do Báo Phụ Nữ TP.HCM tổ chức. Bài dự thi xin gửi về: – Tòa soạn Báo Phụ Nữ TP.HCM, 311 Điện Biên Phủ, Q.3, TP.HCM. Bên ngoài phong bì ghi rõ: “Ảnh dự thi cuộc đời”. Cơ cấu giải thưởng: – 1 Giải Nhất: 1 máy ảnh Canon Eos R100 trị giá 22.000.000 + 10.000.000 VNĐ tiền mặt. – 1 Giải nhì: 1 máy ảnh Canon PowerShot V10 trị giá 16.000.000 + 5.000.000 VNĐ tiền mặt. – 2 Giải ba: Mỗi giải 3.000.000 đồng tiền mặt. – 3 Giải khuyến khích: Mỗi giải 2.000.000 đồng tiền mặt. – 6 giải phụ dành cho tác phẩm được bình chọn nhiều nhất ( dựa trên lượt like và share trên fanpage Báo Phụ Nữ TP.HCM và website Báo Phụ Nữ TP.HCM, theo tháng). Mỗi giải 1 máy in Canon G1010, trị giá 3.500.000đ. Thể lệ cuộc thi vui lòng xem tại đây |
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/bai-du-thi-nhung-buc-anh-trong-doi-cam-on-cuoc-doi-vi-co -ban-a1496416.html” name=””]