Sống trong một gia đình có 4 thế hệ, tôi thì ốm đau thường xuyên, việc nấu ăn cho nhu cầu của mọi người khá khó khăn, nhưng mẹ tôi luôn chuẩn bị mọi thứ, đặc biệt là bữa sáng.
Mỗi buổi tối, khi mẹ tôi đang trị liệu cho tôi, với giọng nói vẫn còn chưa được rõ ràng (tôi bị tai nạn ảnh hưởng đến nhiều chức năng, bao gồm cả giọng nói), tôi sẽ hỏi mẹ: “Ngày mai chúng ta ăn gì, mẹ?” (tiếng Quảng Trị). Mẹ sẽ hỏi lại tôi: “Con muốn ăn gì?”. Và tôi sẽ bắt đầu lên thực đơn để mẹ nấu vào sáng mai.
Hầu như sáng nào mẹ tôi cũng dậy sớm để chuẩn bị bữa sáng không chỉ bổ dưỡng, ngon miệng mà còn đẹp mắt cho tôi và cả gia đình.
Sống trong gia đình có 4 thế hệ, tôi thì ốm liên miên nên việc nấu ăn cho mọi người là khá khó khăn, nhưng mẹ tôi luôn chuẩn bị mọi thứ, đặc biệt là bữa sáng. Các món ăn thay đổi mỗi ngày, và hầu như không có sự trùng lặp trong một tuần.
Ảnh chỉ mang tính minh họa – Shutterstock |
Thương mẹ vất vả, bố anh quyết định: “Cả nhà mình sẽ gọi đồ ăn mang về hai lần một tuần”. Tuy nhiên, mẹ anh hiếm khi gọi đồ ăn mang về và vẫn chăm chút từng món ăn ngon cho gia đình.
Mẹ làm bữa sáng rất nhanh và khoa học. Đối với những nguyên liệu cần sơ chế hoặc những món ăn mất nhiều thời gian nấu, mẹ sẽ chuẩn bị trước. Ví dụ như món hầm thịt bò, mẹ luôn chuẩn bị từ tối hôm trước để thịt mềm khi hầm vào buổi sáng. Với thịt bò, mẹ sẽ thái thịt thành từng miếng nhỏ bằng ngón tay, sau đó ướp khoảng 30 phút rồi hầm trong nồi điện.
Sáng hôm sau, mẹ bắt đầu làm những công việc còn lại như thái cà rốt, khoai tây, v.v. Sau khi chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu, mẹ phi hành tỏi, sau đó cho thịt bò đã hầm từ tối qua vào; không quên cho thêm chút hồi và quế đã rang. Khi nồi thịt bò sôi, mẹ cho tất cả khoai tây và cà rốt vào từng cái một, nêm nếm cho vừa ăn, sau đó múc ra bát cho từng thành viên trong gia đình.
Mẹ thường tâm sự: nấu đồ ăn sáng ở nhà không hề rẻ hơn ăn ngoài mà còn đắt hơn, tốn công sức và thời gian, nhưng lại hợp khẩu vị của mọi người trong gia đình.
Vì ông bà tôi và tôi phải ăn đồ mềm, bố tôi thích ăn đồ nóng nên mẹ tôi phải suy nghĩ kỹ trước khi nấu bất cứ thứ gì. Chỉ khi đó tôi mới nhận ra mẹ tôi yêu thương tôi và cả gia đình đến nhường nào.
Còn tôi, mẹ tôi thường dí dỏm nói rằng: “Tôi nghĩ bước quan trọng nhất là chờ con gái phán đoán xem điều đó là tốt hay xấu”. Những lúc như thế, nước mắt tôi sắp rơi.
Vân Trinh
[yeni-source src=”” alt_src=”https://www.phunuonline.com.vn/mai-an-chi-me-he-a1537498.html” name=””]